TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 684

“Anh có ý gì?” “Hôm nay những người đến đều là ngôi sao lớn, nhỡ có điều gì sơ xuất xảy ra, một mình cậu có thể gánh vác được hết không?”

Một nhân viên an ninh hỏi.

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm thì đây là nơi công cộng phải không? Tại sao tôi lại không thể đi qua? Như vậy chẳng lẽ anh không phải người biết nói đạo lý?”

“Bình thường có thể! Nhưng hôm nay thì tuyệt đối không được!”

Đội trưởng đội an ninh lạnh giọng nói. “Các anh nói như vậy có khác gì đang chiếm dụng tài nguyên công cộng? Còn cấm người khác không được đi lại ở nơi công cộng! Các anh có nhiều quyền hành trong tay vậy sao!” Bùi Nguyên Minh trầm giọng nói.

“Đúng, quyền hành của chúng tôi là lớn nhất, dù sao phía sau đều là những ngôi sao lớn! Bọn họ tùy tiện bước ra một chút là có thể kiếm tiền, số tiền đó cả đời này khéo anh cũng không kiếm được!”

“Đây là đặc quyền!”

Nhân viên bảo an quát lớn.

Bùi Nguyên Minh cười lạnh: “Tôi cứ cố chấp muốn đi thì sao?” “Ở đây đã bị ngăn chặn, anh có thể thử xem!”

Rất nhanh, lại có mấy bảo an đến, tổng cộng có hơn ba mươi người vây quanh Bùi Nguyên Minh.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Được, để tôi thử xem.”

Tiếp theo, anh lấy điện thoại ra, thản nhiên nói: “Chị Vân, bảo người phụ trách tháp Dương Thành đến gặp tôi trong vòng ba phút, hôm nay trung tâm mua sắm Dương Thành ngừng hoạt động.”

Nghe cuộc nói chuyện qua điện thoại của Bùi Nguyên Minh, nhóm bảo an liền nở nụ cười.

Còn bảo người phụ trách tháp Dương Thành đến gặp anh?

Còn muốn dừng hoạt động mua sắm ở Dương Thành?

Anh nghĩ anh là ai chứ?

Thoạt nhìn quần áo trên người anh ta không đến một triệu, còn học người khác giả bộ ra oai, thật đúng là không biết tự lựa sức mình.

Không phải muốn gọi người phụ trách tháp Dương Thành đến đây sao?

Bọn họ ở đây đợi thêm ba phút xem xem.

Động tĩnh này rất lớn, rất nhanh đám người ngôi sao lớn kia chú ý đến.

Mấy người đại diện cho những ngôi sao đó đi đến, hỏi xem đã xảy ra chuyện gì.

Đặc biệt là người phụ nữ đi hàng đầu tên là Trầm Vân, là người đại diện của Dương Duyệt.

Nghe nói sự kiện này không thể sắp xếp ở trung tâm mua sắm trong tháp Dương Thành, nhưng cô ta có những mối quan hệ khác, đã liên hệ với quản lý cấp cao của tháp Dương Thành để an bài chuyện này.

Vị quản lý kia đã lên tiếng, chính vì thế mà cô chọn ngày hôm nay, nói cách khác, hôm nay chỗ này là do cô ta quyết định.

Giờ phút này, Trầm Vân đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, xác định anh không giống như một người có tiền, mới lạnh lùng nói: “Anh muốn làm gì ở đây? Không thấy được ở đây đang bị ngăn chặn sao?”

Bùi Nguyên Minh cười lạnh, nói: “là ai cho cô quyền ngăn chặn nơi này?”

Bị Bùi Nguyên Minh hỏi như vậy, Trầm Vân ngây người vài giây.

Bọn họ không phải vẫn hay làm như vậy sao?

Việc các ngôi sao đi chạy show, lấy những nơi này làm sân khấu là chuyện bình thường, ngăn chặn một lúc cũng đâu có gì quá đáng?

Đây đều là do mọi người đồng ý, cho đến tận bây giờ cũng không ai chỉ trích gì cả.

Có thể nói, việc ngăn cản sự đi lại của mọi người này chính là một thủ đoạn bí mật của những ngôi sao nổi tiếng, như vậy, người thường không thể tiếp xúc với bọn họ, trong mắt người bình thường họ nghiễm nhiên trở thành người nổi tiếng.

Mọi người cũng giống như hiểu được đây là chuyện bình thường, cho tới bây giờ cũng không ai nghi ngờ điều gì. “Hôm nay, các ngôi sao nổi tiếng nhất của Việt Nam sẽ tổ chức một hoạt động tại trung tâm mua sắm này, bọn họ thân phận cao quý, đương nhiên phải chú ý an toàn. . .”

“Nếu như không cấm mọi người ra vào, cứ để cho mọi người tùy tiện ra vào, như vậy nhỡ xảy ra chuyện lớn, ai sẽ là người phụ trách đây?”

Trầm Vân nghĩ ngợi, lạnh giọng mở miệng nói. Bùi Nguyên Minh cười nói: “Vậy ý tứ của cô là, đây chính là những diễn viên, ca sĩ thuộc hạng nhất?”

“Đúng, anh có thể nghĩ như vậy, dù sao cuộc sống của bọn họ như thế nào anh cũng khó có thể tưởng tượng ra được!”

Trầm Vân mở miệng nói một cách nghiêm túc. “Anh này, tôi khuyên anh đừng có quấy rối, nếu không, tôi sẽ đem anh đến cục cảnh sát!”

Đọc truyện chữ Full