TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 832

"Người này mạnh quá, chúng ta không phải là đối thủ của cậu ta, sống quan trọng hơn, trở về báo cho ông chủ biết, để ông chủ đến giết cậu ta!"  

"Đúng vậy, chúng ta phải về báo cho động chủ Cổ biết, để động chủ ra tay trấn áp người này!"  



Hai tên thiên tông đỉnh phong theo thứ tự là thuộc hạ của nhà họ Đỗ ở Thâm Thành và thuộc hạ của Cổ Hồng Nguyệt.  

Lúc này.  



Bọn họ ý thức được mình không đánh lại Tô Thương, nên không chần chừ nữa mà quay người định chạy trốn.  

"Các người, trốn thoát được sao?"  

Tô Thương đương nhiên cũng nhận ra được ý định của bọn họ, khóe miệng anh nhếch lên cười, trong mắt sát ý nổi lên.  

Ngay sau đó.  

Trong đầu anh nghĩ một cái, thì một thanh trường kiếm màu vàng kim đột nhiên xuất hiện trong tay, toát ra uy thế kinh thiên động địa.  

Tiếp theo đó.  

Tô Thương tay cầm kiếm Thương Khung, đứng yên tại chỗ, không ngừng giơ tay vung trường kiếm lên, từng đạo kiếm khí hình lưỡi liềm được phát ra, uy thế kinh người.  

Vụt!  

Vụt!  

Vụt!  

Mười mấy đạo kiếm khí, cắt thẳng hai người thiên tông đỉnh phong kia.  

Trong phút chốc, máu bắn tung tóe khắp nơi, hai người đó đột nhiên xuất hiện, thân thể nặng nề ngã trên mặt đất.  

"Tôi kêu mấy người đi ra, mấy người lại chọn bỏ chạy, ha ha, ngây thơ thật, nếu tôi mà đã muốn ra tay thì há lại để các người chạy thoát được sao?"  

Tô Thương tay cầm kiếm Thương khung, trên khuôn mặt mang theo nụ cười lạnh lẽo, bước nhanh về phía hai tên thiên tông đỉnh phong.  

"Điện...điện chủ, cậu thần uy cái thế, hãy suy nghĩ kỹ trước khi hành động, đừng vì cái nhỏ mà đánh mất cái lớn!"  

"Đúng vậy, bây giờ, thế lực của ba nơi chúng tôi, liên hợp lại áp bức lên Dược Vương Điện của mấy cậu, cậu tốt nhất là thả chúng tôi đi, nếu không động chủ Cổ Hồng Nguyệt của chúng tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Dược Vương Điện, càng không tha mạng cho cậu!"  

Hai tên cao thủ thiên tông đỉnh phong nhao nhao lên mở miệng nói, trong đó còn có một người lên tiếng uy hiếp Tô Thương.  

"Ông là thuộc hạ của Cổ Hồng Nguyệt sao?" Tô Thương nhìn sang người đàn ông đó.  

"Đúng vậy!"  

Người này còn tưởng Tô Thương biết sợ rồi, lại cười nhạo nói: "Tô Thương, Dược Vương Điện của mấy cậu chỉ có một tên bán thần tông, căn bản không có gì có thể chống lại sự áp bức của ba thế lực chúng ta, nếu như cậu biết suy nghĩ cho đại cục, thì..."  

Nhưng mà, ông ta còn chưa nói hết câu, thì Tô Thương đã đột nhiên ra tay, vung Thương khung kiếm lên.  

Vụt!  

Sau một giây, một đạo kiếm khí màu vàng óng lăng lệ cắt đứt cổ họng ông ta. 

Đọc truyện chữ Full