TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 937

Chương 937

Nghĩ một chút, Bùi Nguyên Minh vẫn quyết định phải chặn đứt ngay ý muốn này của Lục Diệu Kỳ.

Vẻ mặt anh vô cùng nghiêm túc nói: “Lục Diêu Kỳ, theo tôi được biết thì Thế Tử Minh không phải người đàn ông thích trăng hoa đâu, cho nên cô tiếp cận anh ta cũng vô dụng thôi.” “Hơn nữa anh ta cũng có người trong lòng rồi.” “Cô đấy, nếu đã có công việc rồi thì nên chăm chỉ đi làm đi.” “Đừng suy nghĩ vẩn vơ làm gì cho mệt.”

Thấy Bùi Nguyên Minh nói những lời này bằng vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, ngụm cafe trong miệng cô ta suýt thì phun ra ngoài.

Người đàn ông này bị ảo tưởng sức mạnh à?

Bản thân không có tài cán gì còn đi ghen tị với người giỏi hơn Vừa nghĩ đến điểm này, Lục Diêu Kỳ hung ác nói: “Chuyện của mình. tôi và Thế Tử Minh chẳng liên quan gì đến anh cả.” Bùi Nguyên Minh thở dài nói: “Lục Diêu Kỳ, cô nhất định phải ép tôi nói thắng ra à?” “Tôi không thích cô đâu.” “Phụt..”

Lục Diệu Kỳ suýt nữa phun máu, cô tức giận điếng người, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ý của anh là, anh là tổng giáo đầu, cũng là Thế Tử Minh sao?” “Đúng vậy.” Bùi Nguyên Minh nghiêm túc thừa nhận. “Anh!”

Lúc này đây Lục Diệu Kỳ thật sự không biết nói gì cho phải. Người đàn ông này thật sự không biết xấu hổ, quả thực là đồ mặt trơ trán bóng.

Vì muốn lợi dụng mình, lại dám nói bản thân là tổng giáo đầu, là Thế Tử Minh cơ đấy?

“Phạch” một tiếng, Lục Diêu Kỳ quăng một xấp tiền xuống bàn, đứng dậy bỏ đi không thèm ngoảnh đầu nhìn lại. “Này này, vali của cô còn ở trên xe tôi đó.” Bùi Nguyễn Minh gọi với theo. Nhưng Lục Diêu Kỳ đang vô cùng kích động căn bản chẳng nghe được gì.

Đến khi ra ngoài nhà hàng, cô ta mới mở điện thoại gọi cho Trịnh Tuyết Dương. “Alo, Diêu Kỳ à, Bùi Nguyên Minh có đi đón cậu không? Tớ đặc biệt dặn dò anh ấy phải chiêu đãi cậu thật tốt. Nếu anh ấy làm không chu đáo, cậu cứ nói với tớ để tớ dạy lại anh ấy.”

Trịnh Tuyết Dương ở đầu bên kia cười hì hì nói chuyện.

Nghe được giọng điệu của Trịnh Tuyết Dương, vẻ mặt Lục Diêu Kỳ biến ảo một chút nhưng vẫn nói thẳng: “Tuyết Dương, tớ gọi cho cậu là vì tớ muốn nói cho cậu một chuyện rất quan trọng! “Chuyện gì vậy?” Trịnh Tuyết Dương tò mò. “Cậu ly hôn với Bùi Nguyên Minh đi! Ly hôn ngay và luôn! Tớ sẽ tìm cho cậu luật sư, bảo đảm anh ta sẽ tay trắng ra đi.” “Hả?” Trịnh Tuyết Dương ở đầu dây bên kia nghe xong ngẩn người. Sao Lục Diêu Kỳ lại nói những lời này nhỉ?

Lục Diệu Kỳ không để cho Trịnh Tuyết Dương có cơ hội nói chuyện, bắt đầu tuôn ào ào như nã pháo: “Tớ nghĩ không chỉ có tớ, cho dù là bác trai bác gái cũng hi vọng cậu sớm ly hôn với tên vô dụng này.”

“Cậu xem đi! Hiện tại cậu phát triển càng ngày càng tốt, trong nhà có bao nhiêu là tiền.”

“Mà ông chồng của cậu thì sao? Tớ nghe nói anh ta công việc không có, ngay cả chuyện nghiêm túc làm việc cũng không làm được, đừng nói gì đến gây dựng sự nghiệp.”

“Hai người các cậu đã là người của hai thế giới rồi, khoảng cách sẽ càng ngày càng lớn.”

“Đến mức đó hai người mới ly hôn, điều này sẽ trở thành vết đen trong cuộc đời của cậu. Nếu vậy, chi bằng hiện tại ly hôn luôn cho xong.” “Cậu cứ yên tâm, về phần giá cả tớ sẽ giúp cậu thỏa thuận tốt, nhất định sẽ không bạc đãi anh ta.”

“Sau đó tớ sẽ giới thiệu cho cậu một người bạn trai, cậu thích quý tộc của Đế quốc mặt trời không bao giờ lặn hay Hoa Kiều từ Mỹ trở về đều được hết. Những người này đều có thể trợ giúp cho sự nghiệp của cậu rất nhiều.” “Từ bé đến giờ cậu nghe tớ chưa bao giờ bị chịu thiệt, lần này tớ cũng là vì giúp cậu nên mới đưa ra chủ ý này.” “Ngày mai luật sư ly hôn sẽ tìm cậu.”

Lục Diệu Kỳ vô cùng cương quyết, vốn không để Trịnh Tuyết

Dương chen vào lời cô ta nói đã trực tiếp chuẩn bị đưa luật sư tới cửa.

Hơn nữa trong ấn tượng của cô ta, chỉ cần bản thân cô ta cương quyết yêu cầu thì với tính cách của Trịnh Tuyết Dương mà nói, sẽ không bao giờ từ chối.

Đọc truyện chữ Full