TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 957

Chương 957

“Lúc đó tôi và anh cũng không có mâu thuẫn lớn gì cho cam, tôi cũng chẳng có hứng thú gì với anh. Thế nhưng, vì trả thù mà anh lại chạm đến điểm mấu chốt của tôi, chuyện mà anh ngàn vạn lần không nên làm đó chính là ra tay với người nhà và vợ của tôi” Bùi Nguyên Minh lạnh lùng mở miệng. “Không…

không phải tôi…

là Hồng Thất Phong! Tất cả mọi chuyện đều là do Hồng Thất Phong tự chủ trương hết! Bùi Nguyên Minh à, đây cũng không phải lần đầu chúng ta gặp nhau, cậu nghĩ lại xem lúc trước tôi nào có làm khó làm dễ cậu, đúng không? Cậu tha cho tôi đi, cậu muốn tiền ư? Cậu muốn bao nhiêu tôi cũng có thể đưa cho cậu.” Giờ phút này, Tô Đức Thắng sợ đến mức choáng váng, anh ta nhanh chóng mở miệng cầu xin tha thứ. “Muốn cho tôi tiền à? Vậy được, cứ y như lúc trước, ba mươi lăm nghìn năm trăm tỷ, bây giờ anh có thể lấy ra thì tôi thả anh đi.” Bùi Nguyên Minh cười khẽ.

Nghe thấy những lời này của Bùi Nguyên Minh, sắc mặt Tô Đức Thắng tái nhợt, ba mươi lăm nghìn năm trăm tỷ, đừng nói là anh ta, dù cho đó có là nhà họ Tô đi chăng nữa thì cũng chưa chắc có thể lấy ra. “Nếu làm sai chuyện gì thì phải trả giá thật nhiều, bằng không thì sẽ không nhớ kỹ Bùi Nguyên Minh nói với Ngô Kim Hổ một cách lãnh đạm: “Chuyện xảy ra lúc trước đối với Khánh Vân, bây giờ hãy trả lại gấp mười lần đi.”

Ngô Kim Hổ gật đầu nói: “Được thế nhưng tôi sợ anh ta không nhịn được.”

“Không sao cả, cắt tay cắt chân mà thôi, cũng không chết được Bùi Nguyên Minh nói. “Vâng” Ngô Kim Hổ cũng không nói nhảm nữa, anh ta tiến lên phía trước giẫm nát chân trái lành lặn của Tô Đức Thắng. Trong chốc lát, tiếng thét đầy thê lương vang dội ra ngoài. “Không…

đừng mà…

tha cho tôi đi! Van xin cậu tha cho tôi đi mà!” Tô Đức Thắng nào có trải qua đãi ngộ như vậy, giờ phút này anh ta lăn qua lăn lại trên mặt đất không ngừng cầu xin. Bùi Nguyên Minh thản nhiên ngồi trên ghế uống trà, vẻ mặt thờ 0. Tiếng kêu thảm thiết của Tô Đức Thắng dần im bặt, thay vào đó là những lời oán độc: “Bùi Nguyên Minh! Tao là Thế Tử Thng, cha nuôi tao là Hồng Nhân Tổ, là người đứng đầu ở Đà Nẵng, mày dám đối xử với tao như vậy thì cha nuôi và gia chủ của tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu.”

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Đương nhiên bọn họ sẽ đến, chỉ có điều không phải tới cứu anh, mà là đến để quỳ gối dập đầu với tôi.”

Thấy nụ cười trên mặt Bùi Nguyên Minh, toàn thân Tô Đức Thắng rét run. Anh ta bắt đầu ý thức được rằng người mình trêu chọc phải tuyệt đối không phải là đàn em của Thế Tử Minh. Nói không chừng, anh chính là Thế Tử Minh!

Ý nghĩ này xuất hiện rất đột ngột, nhưng lại khiến Tô Đức Thắng run lẩy bẩy lần nữa. Anh ta vô cùng sợ hãi, bởi vì nếu như người mà anh ta đối mặt chính là Thế Tử Minh thì anh ta sẽ gặp rắc rối!

Thế Tử Minh, đó là nhân vật mà ngay cả gia tộc họ Bùi đứng đầu Dương Thành cũng có thể bị anh lật đổ trong thời gian ngn.. Anh ta và người này phát sinh mâu thuẫn, đây không phải là tìm đường chết sao?

Chỉ tiếc, giờ phút này Tô Khang Thành cũng không dám hỏi, bởi vì anh ta sợ mình hỏi thì Bùi Nguyên Minh sẽ giết anh ta luôn. Đêm đã khuya.

Ở Đế Cảnh Hoa Viên, Trịnh Tuyết Dương đã tỉnh giấc, không lâu sau đó Trịnh Khánh Vân ngủ say một ngày cũng đã lặng lẽ tỉnh dậy. Chỉ có điều, giờ phút này hai chị em bốn mắt nhìn nhau, đều cảm giác được sự lo lắng trong lòng. “Anh, anh rể đâu rồi?” Trịnh Khánh Vân run giọng hỏi.

Trịnh Tuyết Dương cười: “Anh rể của em không sao, anh ấy đi giúp chúng ta giải quyết tất cả phiền toái mà thôi”

Trịnh Tuấn ngồi bên cạnh, sắc mặt vô cùng khó coi.

Thanh Linh lại mang vẻ mặt oán độc, mở miệng mäng: “Đừng có nhắc cái thằng cặn bã đó nữa! Nó chính là đồ sao chối mang đến điềm xấu cho nhà chúng ta mà thôi. Bây giờ, cũng là do nó đắc tội với Thế Tử Thắng nên hai đứa suýt chút nữa là không trở về được rồi. Hiện tại mẹ hận không thể bóp chết nó! Đã không có tích sự gì rồi mà còn suốt ngày gây chuyện thị phi, thằng đó đúng là đáng chết mà!”

Đọc truyện chữ Full