TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 248: Cương thi

Chú Lê không nói gì, chỉ đào một nắm đất rồi đưa lên mũi, bảo tôi ngửi xem có thấy gì khác không.

Tôi cẩn thận cảm nhận, đất này hình như tanh hơn đất vàng bình thường, tôi thấy buồn nôn, vội đẩy tay chú Lê ra: “Đất này sao lại có mùi tanh vậy.”

Chú Lê ném nắm đất xuống, sau đó vỗ tay lên chỗ đất không bình thường đó nói: “Phải thiêu thi thể này! Nếu không sẽ có phiền phức...”

“Thiêu ư? Thiệu Kiến Hoa có đồng ý không? Chú muốn thiêu lão tổ tông nhà anh ta đấy.” Tôi khiếp sợ nói.

Tôi nghe chú Lê nói muốn thiêu thi cốt của Thiệu Chi Lam, thấy không thể tin được, nhất định Thiệu Kiến Hoa sẽ không đồng ý. Anh ta tiêu nhiều tiền như vậy để tìm lão tổ tông, cũng không phải chỉ để thiêu thi cốt.

Nhưng chú Lê tự tin nói mình sẽ tự thuyết phục Thiệu Kiến Hoa.

Đêm đến, lúc chúng tôi trở lại nơi nghỉ chân, Thiệu Kiến Hoa và kĩ sư thiết kế mộ viên đang thảo luận với nhau. Thấy chúng tôi trở về, anh ta nhiệt tình ra đón chú Lê. Sau đó chú Lê có ý muốn trao đổi riêng với Thiệu Kiến Hoa, hai người đi ra một miếng đất trống đằng xa, đứng nói chuyện rất lâu.

Sau khi họ trở về, tôi thấy sắc mặt hai người thì biết chú Lê đã thuyết phục được Thiệu Kiến Hoa, để anh ta hỏa táng lão tổ tông Thiệu Chi Lam. Trước khi đi ngủ, tôi hỏi chú Lê làm sao mà thuyết phục được Thiệu Kiến Hoa?

Chú Lê cười nói: “Thật ra việc này tưởng khó nhưng không khó, chủ yếu là xem xem Thiệu Kiến Hoa nhìn trúng cái gì. Sở dĩ cậu ta nhất định phải tìm được phần mộ tổ tiên, một là vì hoàn thành tâm nguyện của cha mình, hai là muốn phong thủy của phần mộ tổ này tiếp tục để lại phúc đức cho con cháu. Vì vậy chú nói cho cậu ta biết, nếu muốn cho mộ phần tổ tiên phát huy tác dụng mạnh nhất, thì phải đem tro cốt sau khi hỏa táng của Thiệu Chi Lam cho chú sắp đặt để chiêu tài, như vậy mới có thể thành đại sự! Còn việc hỏa táng, anh ta không cần nói lại cho cha mình.”

Sau khi nghe Chú Lê nói, tôi hiểu ngay, thật ra Thiệu Kiến Hoa cũng không có tình cảm gì với tổ tiên nhà mình, cho nên có thiêu cũng không sao, chỉ cần tốt cho anh ta là được.

Vì vậy trước tiên Thiệu Kiến Hoa liên hệ với nơi làm hỏa táng, chỉ cần bên này chúng tôi đào thi thể lên, thì sẽ đưa đi hỏa táng ngay...

Việc mở quan tài cũng không thể tùy tiện mở lúc nào cũng được, mà phải để chú Lê tính toán cẩn thận, hơn nữa còn phải mở khi dương khí trong ngày vượng nhất mới được.

Cuối cùng, chú Lê chọn ngày mở quan tài là ngày động thổ, bởi trong tháng này chỉ có duy nhất một ngày đó tốt. Vì vậy sáng sớm hôm đó, chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi để trưa mở quan tài.

Giờ lành vừa đến, Đinh Nhất lấy mấy tràng pháo nổ đã chuẩn bị trước ra đốt, sau khi tiếng pháo vang lên, chú Lê hô to: “Giờ lành đã đến, động thổ mở quan tài.”

Tiếp đó, mấy người vạm vỡ cầm cuốc đi tới bắt đầu đào đất... chẳng mấy chốc đã lôi ra một cái quan tài lớn.

Nếu luận cấp bậc, sao Thiệu Chi Lam lại chịu đãi ngộ như vậy, ngay cả mộ riêng cũng không có. Tôi đoán lúc đó bởi Thiệu Chi Lam đã cáo lão hồi hương, hơn nữa không được chết tử tế, cho nên ông ấy nghĩ không cần quá phô trương, chỉ cần mồ yên mả đẹp là tốt rồi.

Quan tài vừa được lấy lên, tôi ngửi thấy một mùi hôi tanh, làm mấy người đào đất cũng phải lùi hết ra sau, chờ mùi tản đi, lại qua khiêng quan tài đi.

Những người khiêng quan tài này cũng được chú Lê cẩn thận chọn lựa, là người tuổi Thìn, Dậu, Ngọ, Tuất. Họ đưa quan tài lên, nhiệm vụ coi như hoàn thành.

Kế tiếp, người phụ trách mở quan tài là người rất nổi tiếng về bốc mộ, khi ông ta nhổ bảy cái đinh trấn quan tài, mắt thường cũng có thể thấy khí đen bay từ quan tài ra...

Người bốc mộ kia vẫn rất bình tĩnh, hơn nữa nghe chú Lê nói, mũi ông ta đã dùng tùng hương ngăn mùi. Lúc quan tài nhanh chóng được mở ra, chú Lê cùng Đinh Nhất đi tới, họ muốn xem tình hình của thi thể như thế nào.

Thiệu Kiến Hoa là con cháu của nhà họ Thiệu, đã sớm lánh ra xa, sợ dính xui xẻo của người chết. Tôi đi theo sau Đinh Nhất, nhìn vào quan tài... ôi, thật đúng là cương thi!

Chỉ là cương thi này không giống như cương thi trong phim, không có hình dạng dọa người, mặt xanh nanh vàng, mười móng tay dài nhọn. Nó chỉ có chỗ da lộ ngoài xám ngắt, hơn nữa hai mắt lún sâu, chắc là do tròng mắt mất nước nên khô trũng… Thi thể mặc triều phục nhà Thanh, y phục không bị hao tổn gì.

Chú Lê ngẩng đầu nhìn trời, sau đó đứng một bên để chuẩn bị chuyển thi thể: “Lát nữa động tác phải nhanh, không được kéo dài thời gian để thi thể ở ngoài.”

Những người kia gật đầu, sau đó bắt đầu chuyển thi thể. Họ đưa thi thể ra khỏi quan tài, rồi lập tức chuyển đến xe lạnh đã chuẩn bị sẵn, sau đó đưa đến nơi hỏa táng.

Chú Lê lo trên đường xảy ra chuyện, vì vậy bảo Đinh Nhất lái xe đưa chúng tôi đi theo, Thiệu Kiến Hoa thì ở lại đấy, khởi công động thổ theo lời Chú Lê đã hướng dẫn.

Tôi nhìn xe lạnh phía trước, thầm nghĩ cương thi cũng chỉ có như vậy thôi, nhưng trông chú Lê lại rất nôn nóng, chốc chốc lại nhìn đồng hồ.

Vì vậy tôi hỏi: “Chú lo lắng gì vậy, không phải sắp hỏa thiêu rồi à?”

Chú Lê lại nói: “Cháu không biết đâu, thời gian thi thể ra khỏi quan tài càng kéo dài thì khả năng xảy ra chuyện càng lớn, cho nên trước lúc trời tối phải hỏa táng xong.”

Chúng tôi cách chỗ hỏa táng gần nhất cũng nửa tiếng chạy xe, bây giờ còn chưa đến 3 giờ, nếu như không có gì bất ngờ thì có thể hỏa táng Thiệu Chi Lam trước trời tối.

Hơn nữa, đã liên hệ trước với nơi hỏa táng rồi, chúng tôi đưa thi thể đến là có thể hỏa táng ngay. Nhưng ai ngờ được, xe vừa đi được nửa đường, trời chợt đổi sắc.

Chú Lê quan sát nói: “Đây không phải là dấu hiệu tốt!”

Chú ấy gọi ngay cho Thiệu Kiến Hoa đang ở bên kia, nói cho anh ta biết, nếu trời mưa, lập tức đình công, đợi mưa tạnh mới làm tiếp.

Đang nói chuyện thì mưa to kéo đến, hạt mưa to như hạt đậu liên tục đập vào cửa kính trên xe, tôi nghĩ đến xe lạnh phía trước mà đổ mồ hôi hột.

Mưa càng lúc càng lớn, dọc đường không có nhiều xe lắm, nhưng do trời mưa đường trơn, nên xe không thể di chuyển nhanh được. Cuối cùng, lúc xe đến được nơi hỏa táng thì mưa cũng ngừng, trời cũng sáng trở lại, chỉ có điều trời đã xế chiều.

Nhân viên nơi hỏa táng đã sớm mang theo dụng cụ vận chuyển đứng chờ ở cửa, sau khi xe lạnh dừng lại, họ nhanh chóng mở xe ra để mang thi thể vào trong.

Đọc truyện chữ Full