TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1162

Chương 1162

Nạp Thừa Trạch mim cười và nói: “Xa tận chân trời, nhưng lại gần ngay trước mắt đấy!”

Trong lúc nói, ông ta đã đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, cúi đầu chào một góc chín mươi độ, nói: “Anh Nguyên Minh, từ khi tạm biệt tại thành phố Hải Dương, đã lâu không gặp lại rồi!”

“Tối hôm gia chủ đã dặn dò, bảo tôi nhất định phải đích thân giao bản thỏa thuận này đến tận tay anh!”

“Chỉ cần anh ký một chữ, thì khu nghỉ dưỡng này sẽ là tài sản đứng tên anh rồi.”

“Răng rắc!!”

Lời nói của Nạp Thừa Trạch quá hời hợt, nhưng ở bên trong tai của Lý Minh Tuấn, nó lại tương tự như sét đánh giữa trời quang! Lúc này, cả người của Lý Minh Tuấn đều sắp gục ngã rồi.

Là anh!

Thực sự là anh!

Tối hôm qua anh đã thực sự đã yêu cầu nhà họ Nạp Lan tặng cho anh khu nghỉ mát này rồi!

Là việc mà chỉ cần gọi một cuộc điện thoại mà thôi! Trong nhà họ Nạp Lan , Nạp Thừa Trạch quyền cao chức trọng, sáng sớm hôm nay đã phải vội vội vàng vàng chạy đến đưa bản hợp đồng.

Điều này điều này điều này điều này!

Việc này quá khoa trương rồi đấy?

Phim truyền hình cũng không có quay theo cách đó đầu đấy? Anh không phải chỉ là một kẻ ăn bám thôi sao? Một kẻ ăn bám thì làm sao lại có cái thể diện này cơ chứ?

Tên khuôn mặt của Trịnh Tuyết Dương cũng đang bị chấn động

Mặc dù cô biết rằng Bùi Nguyên Minh có quen biết với Nạp Lan Hoàng Chi, hai người cũng đã gặp nhau vài lần.

Nhưng vấn đề là Trịnh Tuyết Dương cũng không ngờ rằng nhà họ Nạp Lan vậy mà lại nể mặt Bùi Nguyên Minh nhiều đến thế. Lúc này, ánh mắt cô sang nhìn Bùi Nguyên Minh tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Bùi Nguyên Minh mim cười, nói: “Giấy thỏa thuận một lát nữa để vợ tôi ký tên là được rồi, nơi này sẽ chuyển sang tên cô ấy”

“Ngoài ra, thì bây giờ ở khu nghỉ mát này, tôi là người có quyền, phải không?”

“Đúng vậy!” Nạp Thừa Trạch kính cẩn nói.

“Vậy thì những người này đều thuộc quyền quản lý của tôi, đúng không?” Bùi Nguyên Minh nhìn những nhân viên bảo vệ đó

. “Tất nhiên, lương của bọn họ đều là do anh trả, muốn sa thải bọn họ, cũng là việc được quyết định chỉ trong một câu nói của anh mà thôi, thậm chỉ chỉ cần anh lên tiếng, tôi đảm bảo rằng họ sẽ năm trong danh sách đen của ngành nghề này, và kế từ bây giờ trở đi sẽ không bao giờ tìm được việc làm nữa.”

Mặc dù Nạp Thừa Trạch không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng ông ta là một người khôn ngoan, biết được vào lúc này nên nói những gì.

“Rất tốt!”

Bùi Nguyên Minh cầm lấy cốc cà phê trên bàn và nhấp một ngụm, lạnh lùng nói: “Vậy thi mọi người nói cho tôi biết, tối hôm qua là ai đi nhìn lén vị khách nữ kia vậy?”

Khi những lời này được thốt ra, các nhân viên bảo vệ đưa mắt nhìn nhau.

Bình thường bọn họ vẫn là việc dưới sự bức ép của Lý Minh Tuấn, nên hiện tại vẫn có chút sợ hãi đối với Lý Minh Tuấn.

Còn đối với vị chủ nhân mới Bùi Nguyên Minh này mà nói thì vẫn có chút không có cách nào tiếp nhận được.

Nạp Thừa Trạch nhận ra điều gì đó, lúc này mới lạnh lùng nói: “Nói sư thật đi!”

“Cho dù có là bất kỳ ai uy hiếp các anh, chỉ cần các anh nói ra sự thật, nhà họ Nạp Lan đều có thể bảo vệ được các anh, nhưng nếu các anh vu oan cho người tốt, thì tự mình biết hậu quả rồi đó!”

Nhóm nhân viên bảo vệ đều run cầm cập lên một lát, rất nhanh sau đó đội trường đội bảo vệ nói: “Ông Thừa Trạch, không liên quan đến chúng tôi, là Lý Minh Tuấn anh ta đã xúi giục chúng tôi đến vụ oan cho anh Nguyễn Minh, mục đích là vì muốn đưa anh ấy đi.”

“Ngoài việc đánh anh ấy một trận ra, anh ta còn muốn dùng anh Nguyễn Minh để uy hiếp cô Trịnh, nhằm đạt được mục đích đen tối của mình!”

“Ông Nạp Lan, tôi muốn tổ cáo Lý Minh Tuấn, cái tên này dựa vào việc mình là giám đốc của khu nghỉ dưỡng này, bình thường quấy rối nhân viên phục vụ nữ thì cũng đã đành!”

“Nhưng anh ta còn thường xuyên bỏ thuốc các vị khách nữ, rồi sau đó đến lúc nửa đêm thì đi vào phòng của người ta!” “Trước đây chúng tôi phải chịu khuất phục trước sự ức hiếp của anh ta, không dám ăn nói lung tung!”

“Nhưng chúng tôi đều có bằng chứng! Chúng tôi đã lưu lại bản sao của một số video!”

“Bởi vì chúng tôi biết rằng sớm muộn gì một ngày nào đó cũng sẽ có chuyện xảy ra!”

Nhóm nhân viên báo vệ này nói nhanh chóng như đổ đậu vậy, giải thích tất cả mọi chuyện rõ ràng.

“Cái gi!?”

Nạp Thừa Trạch cũng chấn động, ông ta không nghĩ đến việc sẽ có người dám làm ra chuyện như vậy dưới tầm mắt của nhà họ Nạp Lan

Đọc truyện chữ Full