TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1179

Chương 1179

Chẳng mấy chốc, người nhà họ Thanh đều không biết xấu hổ tụ tập trước cổng của tập đoàn Đế Hào.

Không thể không thừa hận, bọn họ vẫn có chút may mắn.

Bởi vì khi bọn họ vừa đến cổng tập đoàn Đế Hào thì đã nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương bị một đám quản lý cấp cao bao vây đi ra ngoài.

Lúc này, đám người nhà họ Thanh ghen ghét đến suýt nữa ói máu.

Nhưng mà cho dù là như thế, lúc này người nhà họ Thanh có cảm giác nằm gai nếm mật nhục nhã, bọn họ không thể không chịu đựng sự chán ghét trong lòng, liếm mặt đi tới nói: “Tuyết Dương à, cuối cùng bà ngoại cũng đợi được cháu rat”

“Tất cả là do dì hai và dượng hai của cháu sai, bà đã cho mỗi người bọn chúng một cái tát rồi!”

“Tuyết Dương à, chỉ cần cháu mở miệng, chúng ta sẽ lập tức tổ chức một buổi họp báo, nói rõ với tất cả mọi người là cháu chính là hậu duệ đáng tự hào nhất của nhà họ Thanh!”

“Nhà họ Thanh bây giờ cần cháu!”

“Không có cháu, nhà họ Thanh thật sự không được!”

“Không tin thì cháu nhìn đi, bây giờ bà ngoại đã ho khan ra máu!”

Trong khi nói chuyện, bà cụ Thanh Kiều còn lấy mọt chiếc khăn tay ra mở cho Trịnh Tuyết Dương xem, phía bên trên có vết máu.

Đây là do lúc trước bị tức đến ói máu.

Nhưng mà bà cụ Thanh Kiều lại mang ra để giả bộ đáng thương.

Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương hơi nhíu mày lại.

Bà cụ Thanh Kiều lại tiếp tục nói: “Tuyết Dương, bà biết bây giờ cháu là bà chủ mới của tập đoàn Để Hòa!”

“Chỉ cân cháu nguyện ý rò rỉ ra một ít tiền, như vậy là có thể giải quyết được phiên phức nhà họ Thanh đang gặp phải!”

“Hơn nữa bà ngoại hứa rằng, nhà họ Thanh chính là hậu thuẫn vững chắc nhất của cháu!”

“Có nhà họ Thanh, về sau cháu ở Dương Thành làm gì cũng sẽ thuận lợi!”

Nghe thấy bà cụ Thanh Kiều nói như thế, mấy người nhà họ Thanh cũng nhao nhao mở miệng một cách không biết xấu hổ.

“Tuyết Dương à, lúc trước chúng ta mắt chó đui mù, cháu tha thứ cho chúng ta đi!”

“Có cháu, nhà họ Thanh chúng ta mới là một nhà hoàn chỉnh! Không có cháu, nhà họ Thanh chúng ta không hoàn chỉnh!”

“Trở về đi! Nhà họ Thanh cân cháu!”

Giờ phút này, người nhà họ Thanh người này còn buồn nôn hơn so với người kia, gọi là một cái thâm tình cắt ý.

Nếu như không phải Trịnh Tuyết Dương đã từng tận mắt nhìn bộ mặt của đám người này là nhưu thế nào thì nói không chừng giờ phút này cô đã bị bọn họ làm cho cảm động.

Nhìn thấy bộ dáng lạnh nhạt của Trịnh Tuyết Dương, trong lòng đám người nhà họ Thanh sốt ruột, nhưng mà giờ phút này bọn họ không thể không tiếp tục vô sỉ mở miệng.

Dù sao chỉ cần Trịnh Tuyết Dương chịu gật đầu, nhà họ Thanh sẽ lập tức được giải quyết nguy cơ, thậm chí còn thu được khối tài sản hơn ba nghìn năm trăm tỷ đồng.

Hiện tại có xấu hổ thì có là gì? Cho dù bảo bọn họ quỳ xuống thì cũng được luôn.

Đúng lúc này, bỗng nhiên có người ở phía sau ban giám đốc điều hành lên tiếng: “Nếu như các người thật lòng muốn xin lỗi chủ tịch Dương thì phải thể hiện ra một chút thành ý đi chứ!”

Người nhà họ Thanh đều sừng sờ: “Thành ý?

Có ý gì?”

Người kia lại tiếp tục nói: “Ít nhất các người cũng phải quỳ xuống trước mặt chúng tôi! Lúc trước, người nhà họ Thanh đã tuyên bố với tất cả các phương tiện truyền thông rằng sẽ cắt đứt quan hệ với chủ tịch Dương!”

“Bây giờ muốn để các người quỳ xuống cũng không có gì gọi là quá phận đâu nhỉ?”

“Các người đừng có mà khinh người quá đáng!” người nhà họ Thanh tức đến cả người run rẩy.

Bình thường bọn họ đều cao cao tại thượng, sao có thể quỳ xuống vào lúc này được.

Nhưng mà bà cụ Thanh Kiều là một kẻ tàn nhãn, hai mắt bà ta lóe lên, sau đó gào to nói: “Được! Chúng tôi quỳ!”

“Tất cả mọi người quỳ xuống xin lỗi Tuyết Dương, thể hiện thành ý của chúng ta!”

Mặc dù người nhà họ đều rất không tình nguyện.

Nhưng nhìn thấy bà cụ Thanh Kiều liên tục nháy mắt với bọn họ, đám người Thanh Nhã, Lữ Lâm và những người khác đều dữ tợn quỳ gối trước mặt Trịnh Tuyết Dương.

Sỉ nhụ!

cMột sự sỉ nhục vô tận!

Bọn không không ngờ rằng sẽ có một ngày bọn họ phải quỳ gối trước mặt Trịnh Tuyết Dương.

Đọc truyện chữ Full