“Ý gì ạ?” Tôi đần mặt hỏi ngu.
Chú Lê thấy tôi không hiểu ý thì gõ đầu tôi một cái: “Chiếm diện tích chứ còn gì nữa đồ ngốc!”Tôi lập tức hưng phấn nói: “Ý chú nói là chỗ nhà ma đó sẽ bị thu hồi?”Chú Lê mặt lạnh gật đầu:2“Đến lúc đó, ngôi nhà đấy ít nhất cũng cho ba năm được trăm vạn đấy!”Vừa nghe có thể kiếm tiền, tôi cao hứng đập tay vào đùi. Thế nhưng tôi đột nhiên nghĩ ra, có thể kiếm được nhiều tiền như thế, sao chú ấy không mua? Lão già này5gian xảo như thế, có lợi mà còn không chiếm?Chú Lê thấy tôi có vẻ không tin lắm, bất đắc dĩ nói: “Nhà này chú cũng định mua, nhưng cháu biết đấy, tài mệnh của chú không tốt, tiết kiệm từ từ thì còn giữ được, chứ tiền từ trên trời6rơi xuống chắc chắn sẽ có chuyện! Cho nên mới được lợi cho tên nhóc cháu đấy, vẫn quy củ cũ! Tiền chú bỏ ra một nửa, trên giấy tờ nhà ghi thêm tên Đinh Nhất!”Tôi hơi ngạc nhiên, không ngờ chú Lê đối với đồ đệ của mình đúng là5còn thân hơn cha con, thấy thế tôi cũng suy nghĩ có nên nhận chú ấy làm sư phụ không? Nhưng ý nghĩ vừa lóe lên, tôi lập tức tính ngay được lợi hại, kiểu này không được!Bây giờ tôi không phải đồ đệ của chú Lê, làm việc gì cũng3chia tiền bình đẳng, nhưng nếu thành đồ đệ của chú ấy, sẽ giống như Đinh Nhất bây giờ, làm việc không công! Chuyện mua nhà ma kiếm lời thế này cũng không thường xuyên có, nói không chừng cả đời chỉ một hai lần, chẳng bằng tôi cứ kiếm tiền bình thường!Tôi chột dạ, vừa rồi chẳng lẽ chú ấy đặt bẫy sao! Không được, không được, chắc chắn không thể bị mê hoặc! Có điều ngôi nhà ma mà chú ấy nói, tôi cũng phải suy tính một chút…Căn nhà chú Lê nói đến ở thôn Năm Nhà ở phía Bắc thành phố, thôn này là thôn trong phố, mấy năm nay ngành điện tử phát triển chóng mặt, đất xung quanh đều bị khai thác thành khu công nghiệp chủ yếu sản xuất linh kiện điện tử.Nhà máy càng nhiều, công nhân từ các nơi đổ đến càng đông, giá phòng cũng tăng theo, các chung cư mọc lên như nấm.Nhưng thôn Năm Nhà này vì là thôn, mấy năm nay người dân trong thôn đều không đồng ý chuyển nhượng đất đai, nên mảnh đất này không có nhà đầu tư nào ngó ngàng nữa. Nhưng càng phát triển về sau, xung quanh thôn Năm Nhà này đều xây cao ốc, mà trong thôn vẫn nguyên cảnh nông thôn như xưa.Người trong thôn thấy ngoài thôn xây nhà tốt, cũng không muốn kém hơn nhiều, nên các nhà đều xây thành nhà hai tầng nhỏ. Căn nhà chú Lê nói chính là một căn nhà hai tầng nhỏ ở đầu thôn phía Tây.Lúc đó, người dân trong thôn Năm Nhà góp vốn, mời chuyên gia thiết kế về thiết kế toàn cảnh thôn theo kiểu nhà vườn, các nhà đều mở theo dịch vụ trang trại tiếp đón khách du lịch... Việc làm ăn rất phát đạt.Trong đó có một nông trang tên là “Tốt Lại Đến”, ở đầu thôn phía Tây, làm ăn phát đạt nhất! Cứ đến cuối tuần khách đến rất đông. Nhưng không biết vì sao, có một ngày nông trang này ngừng kinh doanh.Rất nhiều khách không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nghe ngóng hàng xóm mới biết, nhà ông chủ xảy ra chuyện, cho nên tạm thời nghỉ kinh doanh.Vốn chủ nông trang này họ Thường, tên là Thường Thái, cũng không biết vì sao cãi nhau với vợ, khiến cô ấy tức giận, dẫn con gái bỏ về nhà.Vợ Thường Thái tên là Thu Cúc, người Vân Nam, ba năm trước quen Thường Thái qua người mai mối, cảm thấy người kia không tệ, nên hai người kết hôn, sau đó thì sinh con gái tên là Nam Nam.Thu Cúc vừa đi, Thường Thái cũng không còn tâm tư làm ăn nên đóng cửa không kinh doanh nữa, về Vân Nam tìm vợ. Nhưng về sau người ta nghe nói, lúc Thường Thái đến nhà mẹ đẻ Thu Cúc thì cô ấy không chịu trở về…Nhà cứ như thế tan vỡ, Thường Thái cũng không còn lòng dạ kinh doanh nông trang nên rao bán.Đúng lúc Lý Đồng Phú cũng thích nhà của Thường Thái, vừa nghe anh ta muốn bán, lập tức mua luôn.Sau khi nhà chuyển cho Lý Đồng Phú, anh ta sửa sang đơn giản rồi đưa vợ con vào ở. Mới đầu mọi chuyện đều bình thường, nông trang kinh doanh không tệ... Nhưng khi Lý Đồng Phú ở đến năm thứ hai thì một chuyện xảy ra chấm dứt cuộc sống hạnh phúc của anh ta.Lúc đó là giữa hè, nông trang có rất nhiều khách đến, để hấp dẫn khách, Lý Đồng Phú làm thêm món lẩu. Dưới mỗi bàn có thêm một bình gas, sau đó khách đốt lửa nấu lẩu bên trên.Vì làm ăn tốt, lượng gas dùng nhiều, Lý Đồng Phú muốn tiết kiệm tiền nên đến một nhà máy khí hóa lỏng cách đó hơn trăm cây số, mua loại khí có nhiều tạp chất hơn, sau đó đựng vào thùng rồi tự mình sang chiết, tính công mỗi bình cũng tiết kiệm được không ít tiền.Hôm xảy ra chuyện, có một bàn khách đang ăn nửa chừng thì hết gas. Lý Đồng Phú lấy bình để nạp khí vào. Nhưng khi đem bình lắp lại vào bàn, khách vừa châm lửa thì nổ “bùm”, nổ bay mấy người ở đó.Sau khi nhân viên phòng cháy kiểm tra nguyên nhân nổ thì phát hiện, lúc nạp khí Lý Đồng Phú đã cho quá nhiều khí vào bình, khiến bình không chịu được sức ép mới nổ tung. Vụ nổ bình gas này khiến bốn người khách chết, sáu người khách bị bỏng ở cấp độ khác nhau, còn gia đình ba người Lý Đồng Phú cũng đều chết trong vụ nổ. May mà lúc đó hầu hết khách đều ở ngoài sân, nếu không thương vong còn lớn hơn nữa.Sau này người tiếp nhận nhà là Lý Đồng Quý, em trai của Lý Đồng Phú, nhưng vì vụ nổ quá lớn, toàn bộ chuyện làm ăn của các nông trang trong thôn Năm Nhà cũng tiêu điều theo đó, không còn khách muốn đến đây ăn cơm nữa.Hơn nữa, nhà đã có người chết, muốn xây dựng lại cũng không được, Lý Đồng Quý cũng không dám vào đó ở, nên anh ta sửa lại nhà, xây thành mấy phòng độc lập, sau đó cho công nhân làm ở khu công nghiệp gần đó thuê.Vì nhà đủ tiện nghi, lại gần khu công nghiệp nên tất cả phòng đều nhanh chóng được thuê. Những công nhân này đều là công nhân làm ở dây chuyền sản xuất trong nhà máy, thời gian làm việc có ba ca, có cả ca đêm và ca ngày.Ban đầu mọi người trực ca đêm đều là đi muộn về sớm, nên không có chuyện gì, nhưng khi tất cả mọi người đều làm ban ngày thì xảy ra chuyện...