TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1243

Chương 1243

Thanh Tam Gia đổ mồ hôi lạnh, lúc này không biết nên bày ra vẻ mặt gì.

Cái gọi là át chủ bài chỉ là trò đùa trước mặt đối thủ.

Nói gì lúc này cũng chỉ có bế mặt.

Còn Thanh quản gia phía sau, khi nghe nói Bùi Nguyên Minh là tổng giáo đầu, đồng thời cũng là Thế Tử Minh, ông ta sợ hãi hét lên, quỳ xuống đất không ngừng quỳ lạy.

Ông ta còn dám tấn công vợ của tổng giáo đầu, đúng là chán sống rồi!

“Tổng, tổng giáo đầu, lúc trước chính là tôi có mắt mà không thấy Thái sơn. Cũng xin cho tôi một cơ hội. Về sau tôi nhất định sẽ ở bên chăm sóc, chăm sóc cho cậu!”

Thanh Tam Gia tuy bên ngoài vẻ mặt khó coi nhưng ông ta cũng là người biết tiến, biết lùi, bây giờ cũng cảm thấy kinh sợ rồi.

Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Tam Gia, ông là một cao thủ đã từng đánh bại những cao thủ bất khả chiến bại trên toàn quốc. Làm sao ông có thể thừa nhận mình đang sợ hãi được phải không?”

“Bây giờ tôi sẽ cho ông một cơ hội…

“Cơ hội gì?” Thanh Tam Gia trong lòng vui mừng.

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt giễu cợt: “Nghe nói ngoài Tiếp Hóa Phát ra ông còn có Thiểm Điện Ngũ Liên Tiên, tôi muốn thử nhìn xem một chút”

“A..

Thanh Tam Gia hơi thoáng sửng sốt, khoảnh khắc tiếp theo trên mặt lộ ra nụ cười.

Ông đã hiểu rồi.

Tổng giáo đầu hôm nay bị thua trước màn Tiếp Hóa Phát của ông ta nên anh ta có chút không phục, vì vậy mới chặn đầu ông ta, muốn đấu lại một trận với ông tai Nếu muốn nói về quyền lực, Thanh Tam Gia tự nhận mình không thể so sánh với Tổng giáo đầu.

Nhưng nếu muốn đánh, muốn đấu sòng phẳng, ông ta tràn đầy tự tin về “Tiếp Hóa Phát” và “Thiểm Điện Ngũ Liên Tiên” của mình.

Vừa nghĩ đến đây, Thanh Tam Gia vừa sợ hãi vừa lộ ra nụ cười dè dặt, nói: “Tổng giáo đầu, đúng là Thiểm Điện Ngũ Liên Tiên của tôi quá lợi hại, nếu chiêu thức này quá bạo phát thì ngay cả bản thân tôi cũng không thể kiểm soát được”

“Nếu chẳng may đánh chết tổng giáo đầu và làm cậu bị thương, tôi e mình rằng không kham nổi.”

“Không sao đâu.’ Bùi Nguyên Minh nhẹ nhàng nói, “Nếu ông có thể đánh bại tôi, vậy nếu ông muốn rời đi, sẽ không có ai ngăn cản ông”

“Chuyện này là thật sao?” Thanh Tam Gia Cười vui mừng.

Ông ta vốn tưởng rằng mình toi đời rồi, nhưng không ngờ Tổng giám đầu lại một mình chống chọi?

Trên võ đài, Thanh Tam Gia không sợ ai.

“Vậy thì xin Tổng giáo đầu chỉ giáo!”

Thanh Tam Gia không nói nhảm, trực tiếp xuất kích Thiểm Điện Ngũ Liên Tiên, mũi chân trái đập xuống mặt đất trước mặt, tay phải chậm rãi vươn tay về phía Bùi Nguyên Minh, khẽ ngoắc ngoắc ngón tay.

Phải thừa nhận rằng động tác này của Thanh Tam Gia chứa đầy khiêu khích thù hận.

“Cậu…”

Thanh Tam Gia dù trong tình huống này cũng có chút tức giận.

Ông ta rất nghiêm túc với võ thuật.

Ông ta như vậy là đang chuẩn bị đấu một trận ra trò với Bùi Nguyên Minh.

Tuy nhiên, tư thế của Tổng giáo đầu khiến ông ta cảm thấy đối phương không tôn trọng mình chút nào.

“Tổng giáo đầu, do cậu tự mình tìm cái chết, đừng trách lão phu!”

“Từ hôm nay trở đi, ở cái đất này sẽ không có.

Tổng giáo đầu!”

Thanh Tam Gia mắt đầy sát khí, ngay sau đó ông ta xông đến trước mặt Bùi Nguyên Minh, tay phải hung hăng đập vào ngực Bùi Nguyên Minh.

“Thiểm Điện Ngũ Liên Tiên!”

“Tao đánh!”

“Tao đánh!”

“Tao đánh!”

Thanh Tam Gia duỗi hai tay trái phải ra, lần lượt đáp xuống ngực Bùi Nguyên Minh, khi tia sét cuối cùng đánh xuống, trên mặt hiện lên vẻ tự mãn, như rồi Bùi Nguyên Minh lại thở một hơi dài.

Đọc truyện chữ Full