TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1252

Chương 1252

“Lần này tới Đà Nẵng, tôi đã gặp qua rất nhiều phụ huynh của các em học sinh xuất sắc, về cơ bản thì những gia đình của học sinh mà tôi đã đến hỏi thăm đều khiến tôi vô cùng hài lòng, có thể nói là không gian giáo dục của các gia định ở Đà Nẵng rất tốt”

Trong video, những câu nói của Lâm Sa Sa rất thành thục, vô cùng chuyên nghiệp.

Nhưng mà đề tài nói chuyện của cô ta nhanh chóng thay đổi: “Có điều, lăn này trong lúc thực hiện kiểm tra đối với phụ huynh của mười bạn học sinh, tôi cũng đã gặp một người hoàn toàn không ăn nhập gì, điều này khiến tôi cảm thấy rất nghỉ ngờ, việc giáo dục của gia đình học sinh này có phải là có một vấn đề rất lớn!”

“Học sinh như vậy, liệu có tư cách để trở thành học sinh trường đại học Thủ đô của chúng tôi hay không?”

Lời nói này khiến Trịnh Tuấn và Thanh Linh sững sờ mất một lúc.

Đây là hồ sơ kiểm tra của Trịnh Khánh Vân mà, sao tự dưng lại biến thành thế này”

Vào lúc này, hai vợ chồng họ đều cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.

“Tuy rằng như bình thường mà nói, tôi không nên bóc phốt phụ huynh học sinh thế này”

“Nhưng Trường đại học Thủ đô của chúng tôi đã thành lập được một trăm năm nay rồi, tuân theo thái độ có trách nhiệm đối với từng học sinh một, vì vậy nguyên tắc của chúng tôi là tuyệt đối không thể nào trở thành một nơi chứa chấp những thứ bẩn thỉu như vậy được!”

“Kiểu phụ huynh không dạy dỗ con cái tốt như vậy, nên bị vạch trần ra ngoài, tránh để những người trong gia đình ấy sau này làm ô nhiễm đến môi trường học tập trong sạch của chúng ta!”

“Vị phụ huynh của học sinh này, tên là Bùi Nguyên Minh, anh ta là anh rế của bạn học sinh kia, hiện đang ở rể tại nhà của em học sinh Trịnh Khánh Vân trong đợt kiểm tra lần này của chúng tôi”

“Cái gì cơi?”

Khi vừa nghe được câu nói này, Trịnh Tuấn, Thanh Linh đều thở phào nhẹ nhõm.

Mọi người đều vô thức nhìn về phía Bùi Nguyên Minh.

“Không phải nói buổi kiểm tra hôm nay rất thuận lợi sao”

” Không phải nói là Trịnh Khánh Vân có thể vào được đại học Thủ đô mà”

“Vậy bây giờ đoạn video này là sao đây”

Bùi Nguyên Minh không hề giải thích, nhưng vẻ mặt anh trở nên lạnh lẽo không sánh nối.

Lá gan của cái cô Lâm Sa Sa này cũng lớn thật.

Vậy mà lại dám gi trò dối trá trong việc tuyển sinh, cố ý bịa đặt, cô ta thật đáng chết Lúc đó bản thân Trịnh Khánh Vân cũng đờ cả lên biểu cảm không thể tin ra, khuôn mặt được.

Cô ta cực kỳ tin tưởng Bùi Nguyên Minh, vậy nên lần này mới để Bùi Nguyên Minh làm phụ huynh của cô ta Trịnh Tuyết Dương khẽ cau mày lại, cô luôn cảm thấy tính công kích của video này quá mạnh.

Nhưng người ta là người làm công tác tuyển sinh của đại học Thủ đô, làm sao lại có thể nhằm vào Bùi Nguyên Minh”

Nói như vậy không hợp lý chút nào.

Đúng vào lúc này, Lâm Sa Sa trong đoạn video cười nói: “Vị phụ huynh của em học sinh này trơ trẽn đến mức nào? Có lẽ các vị không thể tưởng tượng nổi đâu”

“Thông qua điều tra trên mạng, tôi biết được rằng, vị phụ huynh của em học sinh này đã ở rể tại nhà vợ được ba năm rồi, trong ba năm này, nếu như không phải là cọ rửa nhà vệ sinh, thì là bê nước rửa chân, bản thân là một người đàn ông, mà mỗi ngày anh ta đều ở nhà bám váy phụ nữ!”

“Hiện giờ tuy là dựa vào quan hệ, tìm được được một công việc là làm tài xế, nhưng anh ta mỗi ngày làm việc ở tập đoàn Thiện Nhân cũng chẳng làm được chuyện gì nghiêm chỉnh, làm tài xế cũng chỉ được bữa đực bữa cái”

“Chuyện mấu chốt chính là anh ta vậy mà lại cùng với em vợ của chính mình, cũng chính là em học sinh đăng ký lần này, có một mối quan hệ mờ ám bất chính”

“Chuyện này là chuyện mà trường đại học Thủ đô chúng tôi tuyệt đối không thể tha thứ được, đây chính là giới hạn của chúng ta.”

“Bởi vì, điều này nói lên rằng, gia đình này không chỉ có nề nếp gia phong rất tệ, mà ngay cả đạo đức và luân lý căn bản cũng không có!”

“Vậy nên, lần này, học sinh Trịnh Khánh Vân mất đi tư cách nhập học!”

“Âm”

Xem đến đây, cả nhà Trịnh Tuyết Dương đều  choáng váng hết cả đầu óc.

Trịnh Khánh Vân cứ như thế mà mất đi tư cách nhập học rồi sao”

Lúc này bọn họ đều nhìn châm châm vào Bùi Nguyên Minh với một vẻ không thể tin được và nói: “Bùi Nguyên Minh, chuyện này rốt cuộc là tình huống gì đây? Cái cô giáo này làm sao lại biết hết những chuyện này vậy?”

Sắc mặt Trịnh Khánh Vân cũng rất khó coi: “Anh rế, không phải anh nói rằng không có vấn đề gì sao? Sao lại thành thế này?”

Đọc truyện chữ Full