TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1267

Chương 1267:

Lâm Sa Sa bị đạp lăn qua lăn lại trên mặt đất, rốt cuộc lúc này mới phục hôi lại tinh thần.

Cô ta kêu một cách thảm thiết: “Bố nuôi, đừng đánh nữa, đừng đánh con, con đau quá…”

Nghe được hai tiếng xưng hô “bố nuôi” thế này, Lý Chính Bình càng thấy sởn gai ốc hơn, ông ta bóp cố Lâm Sa Sa rồi nhấc cả người cô ta lên, một tát lại thêm một tát vào mặt cô ta “Ai là bố nuôi của mày? Hải!”

“Ai là bố nuôi của mày?”

“Mày lại dám gọi bậy gọi bạ ở đây, ông đánh chết mày!”

Lý Chính Bình hiểu rất rõ, nếu như lúc này có một sợi dây quan hệ nào với Lâm Sa Sa vậy thì ông ta cũng xong đời.

Nửa ngày trôi qua, Lý Chính Bình mới dừng tay lại, mà khuồn mặt tinh tế mềm mại ban đầu của Lâm Sa Sa cũng đã hoàn toàn bị đánh nát.

Lúc này, cô ta đang nằm yếu đuối co quäp trên mặt đất, khóe mắt đều là máu.

Cô ta chưa bao giờ nghĩ răng Bùi Nguyên Minh lại có thân phận như thế này.

Nếu không thì cô ta quỳ xuống lè lưỡi liếm chân Bùi Nguyên Minh còn không kịp, chứ đời nào dám đụng chạm đến anh…!

Nhưng mà, Bùi Nguyên Minh cũng không có ý định bỏ qua cho “hai bố con” nhà này dê dàng như vậy.

Lúc này, anh lạnh lùng mở miệng: “Đúng rồi, tôi nghe nói hình như là Lâm Sa Sa sẽ sớm được thăng chức phải không nhỉ”

“Giúp cô ta lên tới được vị trí này, chính là nhờ vị bố nuôi ông đây phải không?”

Bùi Nguyên Minh cực kỳ nhấn mạnh hai từ “bố nuôi” này.

Nghe nói như vậy, vẻ mặt của Lâm Sa Sa năm trên mặt đất lộ vẻ tuyệt vọng.

Cô ta đã hiểu rõ rồi, Bùi Nguyên Minh đang muốn hoàn toàn chặn giết cô ta.

Lý Chính Bình khẽ run rẩy một chút, sau đó dốc sức liều mạng phủ nhận: “Không có chuyện này! Bây giờ tôi tuyên bố, ả đàn bà đê tiện này đã bị Đại học Thủ Đô chúng tôi khai trừ!”

“Hơn nữa tôi sẽ phát một thông báo, tung ra tất cả những chuyện mà cô ta đã làm trong mấy năm nay, làm cho giới giáo dục gạch bỏ tên của Cô tai”

Bùi Nguyên Minh đứng lên, đi tới trước mặt Lâm Sa Sa, từ trên cao nhìn xuống cô ta, khóe miệng nở một nụ cười tiếc nuối: “Giáo viên chính là người trông cây, thì cân nên phải làm tấm gương sáng cho người khác.. “

“Nhưng mà Lâm Sa Sa, với tư cách là một giáo viên lại không làm nhiệm vụ dạy học trông người, mà mỗi ngày lại dựa vào việc bán rẻ nhan sắc, ngủ với những gã đàn ông già để giành lợi ích…”

“Lý Chính Bình, hình như quan hệ bí mật giữa ông với người con gái này của mình cũng không tệ nhỉ?”

Bùi Nguyên Minh nói lời này rất bình thường, nhưng đối với Lý Chính Bình thì lời này giống như là sét đánh ngang tai “Việc này… Tôi.

“Lý Chính Bình, tốt xấu gì ông cũng là một người có địa vị, nhưng ai mà ngờ được rằng ông lại có thể hứng thú với loại xe buýt công cộng như thế này chứ…”

Trên mặt của Bùi Nguyên Minh tràn ngập sự trào phúng.

Giờ phút này đây, Lý Chính Bình thật sự hận không thể tìm được một cái lỗ để trực tiếp chui vào Loại chuyện như thế này thật sự rất xấu hổ, chỉ là một chút vui chơi riêng tư thì thôi, nhưng lại bị người ta vạch trần ra như thế này, ông ta gần như muốn chết luôn cho rồi.

Lúc này mấy tên liếm cẩu đứng ở một bên chấn động cả người, sau đó nhìn Lâm Sa Sa với một ánh mắt không thể nào tin nổi.

Lâm Sa Sa chính là nữ thần trong lòng của bọn họ đấy…!

Thế nhưng mà bây giờ vị này lại nói cô ta là xe buýt công cộng chuyên bán rẻ nhan sắc, ngủ với mấy lão già sao!

“Phụt!”

Một con chó trung thành đột nhiên bước lên với vẻ mặt đầy sự căm hận, phun một ngụm đàm vào mặt Lâm Sa Sa.

Rồi sau đó, anh ta trực tiếp quỳ xuống dưới đất, cúi đầu nói: “Lãnh đạo, tôi muốn báo cáo!”

“Lâm Sa Sa cố tình cắt ghép video một cách ác ý, hơn nữa còn lợi dụng sức ảnh hưởng của cô †a tại Đại học Thủ Đô để làm cho truyên thông “

đưa tin bôi nhọ ngài và người nhà của ngài “Chúng tôi bäng lòng đứng ra vạch trân bộ mặt thật của cô ta và trả lại sự trong sạch cho ngài!”

Ngay lúc này, những tên liếm cẩu khác cũng ào ào thay nhau quỳ xuống.

Có thể nói, lúc trước bọn họ yêu Lâm Sa Sa bao nhiêu thì bây giờ lại hận cô ta bấy nhiêu.

Nếu như không phải ở đây có nhiều lãnh đạo như vậy thì đoán chừng có khả năng Lâm Sa Sa đã bị bọn họ xé xác.

Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: “Thuận tiện làm thêm một chuyện nữa, nói cho tất cả mọi người biết mấy năm nay Lâm Sa Sa và bố nuôi của cô ta đã làm ra những thứ gì, nhớ kỹ, tôi muốn nhìn thấy sự thật”

Mấy tên liếm cấu nghe vậy thì đều đồn dập đồng ý.

Lý Chính Bình nghe vậy thì cả người run rẩy xụi lơ trên mặt đất, ông ta biết mình xong đời rồi.

Đọc truyện chữ Full