TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1284

Chương 1284

Người ta nói rằng, bốn vị đại binh vương này đều là do Thanh Minh Gia tận tay dẫn ra khỏi quân đội. Mấy năm nay họ đều tu luyện ở bên cạnh ông ta, kỹ năng thậm chí còn đáng sợ hơn lúc trước. Trước đây có hai người được gọi nhà vô địch quyền anh của bang Texas, nhưng bọn họ chi là những con gà yếu ớt ở trước mặt mấy vị đại binh vương của đội quân Cobra này mà thôi. Nếu như bốn vị này đơn thương độc mã ra tay thì cũng có thể tiêu diệt một đội quân tình anh với hàng nghìn người. Nếu bọn họ chưa giải ngũ, nói không chừng cũng có tư cách để trở thành chiến thần của bộ binh. Những người như vậy, thật sự quả là đáng sợ!

Lúc này, mấy người đã biết sơ sơ những chi tiết về nhà họ Thang đó đều đang run sợ. “Hoan nghênh Tử Gia!”

Nhìn thấy Thanh Minh Gia đi ra, từng người của những dòng họ, thể lực đều nhanh chóng lân lượt cúi đầu hành lễ. Cho dù là người đại diện phát ngôn của dòng họ lớn hàng đầu Đại Hạ cũng không được miễn bởi vì mấy người đại diện phát ngôn bọn họ không phải là thành viên cốt cán của mười dòng họ lớn hàng đầu. Bọn họ không có tư cách gi để đứng thắng trước mặt Thanh Minh Gia cả, Thậm chí có thể nói rằng cho dù bọn họ có bị Thanh Minh Gia tát chết thì người của mười dòng họ lớn hàng đầu có thể nể mặt của Thanh Minh Gia mà cũng sẽ sống chết mặc bay. Đây chính là sức mạnh của Thanh Minh Gia, một mình đã có thể áp đảo cả một dòng họ. Cái gì mà gia tài bạc triệu, cái gì mà để quốc sung túc, cái gì mà quyền thế vô song? Đứng trước sức mạnh của Thanh Minh Gia, những thứ đó cũng chỉ là hữu danh vô thực thôi. Vào lúc này, theo sự ra hiệu của Thanh Bảo Tuấn, đi đầu là bà cụ Thanh Kiều, người nhà họ Thang ở Dương Thành đồng loạt đi ra, lần lượt quỳ xuống trước mặt Thanh Minh Gia.

Đầu tiên là bà cụ Thanh Kiều đau buồn lên tiếng: “Ông tư à, ông nhất định phải làm chủ cho tôi đây đấy nhé! Tôi đây vô dụng. Tôi đã làm mất mặt của nhà họ Thang ở Mỹ.”

Hiển nhiên, bà cụ Thanh Kiều từ lâu đã không còn cần đến tôn nghiêm nữa. Từ khi bắt đầu phải làm người hầu, xương sống trên người bọn họ như đã bị gãy rồi. Tất cả mọi người của nhà họ Thang ở Dương Thành có mặt ở đó. Từng người từng người một đều quỳ xuống, cúi mặt xuống đất, căn bản không dám ngang đầu lên nhìn thẳng vào Thanh Minh Gia.

Thanh Tam Gia chắp hai tay ra sau lưng, lạnh lùng nói: “Là vì tập đoàn Thiện Nhân sao?”

Bà cụ Thanh Kiều gật đầu lia lịa như giã tỏi.

Thanh Bảo Tuấn ở một bên giải thích: “Nếu ông tư không biết thì cái tập đoàn gọi là tập đoàn Thiện Nhân này do Thể Tử Minh bị nhà họ Bùi bỏ rơi thành lập nên. Thành lập chưa được ba tháng, tập đoàn này đã đánh bại dòng họ đứng đầu của Dương Thành là nhà họ Bùi và bốn dòng họ đứng đầu Dương Thành là nhà họ Bối, nhà họ La, nhà họ Vân, nhà họ Tô.. Bây giờ, nhà họ Thang từng là một dòng họ hàng đầu ở Dương Thành cũng đã đi đến bờ vực phá sản. Kế hoạch của nhà họ Thang chúng ta ở Dương Thành bao nhiêu năm nay đều gần như bị hủy bởi vì tập đoàn Thiện Nhân”

“Ông tư à, nếu muốn trở lại một cách mạnh mẽ, muốn chiếm lấy thị trường của Dương Thành, muốn ra tay vì những người hầu của chúng ta thì cách duy nhất chính là chèn ép tập đoàn Thiện Nhân, khiến nó biến mất khỏi thế giới này” Nghe thấy những lời nói kính cẩn lễ phép của Thanh Bảo Tuấn, Thanh Minh Gia khẽ gật đầu, để lộ ra vẻ mặt trầm ngâm.

Lúc này, Lâm Đường Hải chậm rãi nói: “Bố đỡ đầu à, con đã cho người đi nghe ngóng tin tức về tập đoàn Thiện Nhân này từ trước rồi. Những gì cậu Bảo Tuẩn nói không hề phải là nói quá. Thậm chí sự lớn mạnh của tập đoàn Thiện Nhân này còn mạnh hơn thế nữa cơ. Phía sau của tập đoàn Thiện Nhân chắc chắn có một chỗ dựa vô cùng vững chắc, nhưng rốt cuộc là ai thì tạm thời con vẫn chưa tìm ra. Còn nữa, thân phận thật sự của Thể Tử Minh, con cũng chưa tra ra được. Từ điểm này có thể nhìn ra được là tập đoàn Thiện Nhân và Thể Tử Minh này tuyệt đối đều không dễ đối phó.”

Quá rõ ràng, Lâm Đường Hải cũng không phái một người tầm thường, nếu không thì anh ta không thể nào điều tra rõ những chuyện này trong thời gian ngắn như vậy được.

Thanh Minh Gia suy tư một hồi rồi lạnh nhạt nói: “Có gan để khoa trương như vậy ở vùng địa phận cái đất Đà Nẵng này thì đằng sau nhất định là có người chống lưng. Điều tra! Nhất định phải tra ra rõ ràng được thân phận của đối phương! Con phải biết rằng, bố đây chưa bao giờ đánh một trận chiến nào mà không chắc chắn cả.”

Đọc truyện chữ Full