TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 1334

Tây Môn Long Ngâm cười nói: "Đỗ thiếu gia, anh muốn ra tay với tôi sao?"  

"Tây Môn Long Ngâm, anh đừng làm càn, nếu tôi có ba đạo hồn phách tổ tiên trên người, sao lại sợ anh cơ chứ?"  

Đỗ Phi Dương thấy vậy, hiểu ra mình đã mất đi hồn phách của tổ tiên mình, không thể nào là đối thủ của Tây Môn Long Ngâm, sau khi nói một câu liền quay người rời đi.  



"Đỗ thiếu gia, tìm cơ hội nói với lão tổ tiên nhà anh một chút, quy phục gia tộc Tây Môn chúng tôi đi, nếu không thì con đường tương lai của nhà họ Đỗ các anh, sẽ càng khó đi đó."  

Tây Môn Long Ngâm nhìn theo bóng lưng Đỗ Phi Dương, cười nói.  



Đỗ Phi Dương tất nhiên nghe được, dừng bước lại một chút, tức giận nắm chặt nắm đấm, cuối cùng nhanh chân rời đi.  

...  

Không chỉ có bọn họ không phát hiện được tung tích của Tô Thương, đến mấy Võ thần lục địa trên cao cũng không phát hiện được.  

Dù sao đá Thiên Ẩn nghịch thiên quá mức, người luyện võ cảnh giới Kết đan đều không thể phát hiện được.  

"Cái tên Tô Thương này, lại có con át chủ bài, trên người cậu ta, chắc chắn có một loại chí bảo, có thể ẩn tàng khí tức."  

Lúc này, Vương Trọng Vân nói: "Bước vào Kỳ môn của đồ nhi tôi, bất luận là thân pháp gì cũng đều vô dụng, có điều chí bảo này, lại có chút khó khăn rồi."  

"Vương môn chủ, ông không phải vừa mới thề son sắt, nói đồ nhi ông chắc chắn sẽ thắng à, sao giờ lại bắt đầu nói bị làm khó rồi?" Tây Môn Phong Vân khẽ cười nói.  

"Ha ha."  

Vương Trọng Vân vuốt vuốt sợi râu, vội nói tiếp: "Chí bảo ẩn tàng khí tức tuy mạnh, nhưng cũng không làm nên chuyện gì, cùng lắm chỉ là kéo dài thời gian mà thôi."  

"Cậu ta vẫn luôn làm rùa đen rụt đầu, cũng không thể giành chiến thắng, chỉ cần không lộ ra sơ hở, đồ nhi tôi chắc chắn có thể trực tiếp chiến thắng cậu ta." Vương Trọng Vân tự tin nói.  

Tây Môn Phong Vân không nói nhiều, ánh mắt trực tiếp nhìn lên lôi đài, hai mắt híp lại, cũng không biết đang suy nghĩ gì.  

...  

Lúc này.  

Trên lôi đài.  

Vương Dã vẫn luôn tìm không thấy hành tung của Tô Thương, liền có chút tức giận, dứt khoát không hề dò xét, mà trực tiếp ra tay.  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Bang bang!  

Chỉ thấy Vương Dã không ngừng ra tay, Bát quái đồ chiếu sáng rực rỡ, năng lượng khủng khiếp không ngừng phóng ra, đánh phá tứ phía.  

"Tô Thương, tôi biết anh còn trên lôi đài, ha ha, tôi ngược lại muốn xem xem, công kích dày đặc như thế, anh có thể tránh hết được không!"  

Vương Dã nghiêm túc, liên tiếp ra tay.  

Mấy phút đồng hồ trôi qua, Tô Thương vẫn luôn không hiện thân.  

Chân khí của Vương Dã tiêu hao rất nhiều, càng đánh càng tức giận, đã hoàn toàn mất đi vẻ lười biếng trước đó rồi. 

Đọc truyện chữ Full