TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1333

Chương 1333

“Hai vị đó muốn gửi lời chúc tới ngài Thanh Minh Giang, chúc ông mỗi năm đều có một ngày như ngày hôm nay, mỗi năm đều có một sáng như sáng nay”

“Điều này ..”

Nghe vậy, toàn bộ những người có mặt đều há hốc mồm, không dám hé răng dù chỉ một lời.

Thực sự là vì câu này quá kinh khủng.

Nói điều này trong đám tang, chẳng phải chính là đang nguyền rủa Thanh Minh Giang, năm nào cũng sẽ có con trai chết ư.

“Ông Tư, hai người đó quá kiêu ngạo! Không cần đợi bọn họ tới đây, tôi sẽ lập tức tới tập đoàn Thiện Nhân đập chết họ ngay bây giờ”

Thanh Dũng lạnh lùng nói.

Dám chọc giận nhà họ Thanh tại Mỹ quá đáng như vậy, đây chính là muốn tìm tới cái chết.

Hiện tại, tất cả các nhánh, các chi của nhà họ Thanh cũng đều đùng đùng lửa giận, ánh mắt đầy sát khí.

Bọn họ đều vì danh tiếng và vị thế của nhà họ Thanh mà tới đây, nhưng giờ phút này lại có người dám nguyên rủa Thanh Minh Giang, người có quyền lực nhất trong gia tộc. Ai có thể không tức giận kia chứ?

“Chết tiệt! Thế Tử Minh đáng chết triệu lần”

“Phải xé Bùi Nguyên Minh ra thành trăm mảnh”

“Hai tên này thật sự dám ngang nhiên chống lại Thanh Minh Giang, đúng là không biết trời cao đất dày là gì.”

“Giết! Giết ngay!”

Một đám giang hồ đông đảo nghiến răng nghiến lợi chửi bới, lúc này trong lòng hừng hực lửa giận.

“Hahahal Hay lắm! Giới trẻ bây giờ, hahaha ..”

Trước sự ngạc nhiên của mọi người, Thanh Minh Giang lúc này không hề tức giận mà còn ngửa mặt lên trời cười lớn.

Không có lý do khác. Chỉ bởi vì Thanh Minh Giang đã rất cao ngạo trong nhiều năm, đặc biệt là sau khi ông ta trở thành Thiếu tướng người Việt duy nhất trong quân đội Mỹ. Đây là lần đầu tiên có người dám kiêu ngạo như vậy trước mặt ông ta.

Hôm nay cũng là coi như được mở mang tầm mắt.

“Hai tên nhãi ranh ngốc nghếch này, thực sự là ngu dốt đến mức đáng sợ” Thanh Minh Giang nở một nụ cười chế giễu.

Theo ý kiến của ông ta, người bình thường không thể nói những lời như vậy. Hai tên hậu bối này, sợ rằng não của bọn họ đã không còn hoạt động bình thường nữa rồi.

Đúng lúc này, người tới đưa quan tài nói tiếp: “Ông Thanh Minh Giang, quan tài này do cố vấn Bùi Nguyên Minh đích thân lựa chọn. Anh ấy muốn mang đến cho ông một thông điệp, nói rằng chiếc quan tài này đã có từ lâu đời và rất xứng đáng với thân phận của ông”

“Mày…”

Giờ phút này, Thanh Dũng và những người khác gần như không kiềm chế được tức giận, đều nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức xông tới cho đám người kia một trận.

Tập đoàn Thiện Nhân và Bùi Nguyên Minh đó thực sự quá kiêu ngạo.

Làm loại chuyện này, nói ra lời này, bất cứ ai có mặt đều nóng lòng muốn tự tay giết chết bọn họ.

“Bùi Nguyên Minh! Hắn ta dám sao?”

Tất cả người nhà họ Thanh ở Dương Thành đều lập tức nhảy dựng lên vì tức giận.

Đặc biệt là bà cũ Thanh Kiều, lúc này đã run lên vì tức giận rồi.

Bà có chút sợ hãi. Bà không thể ngờ rằng, đứa cháu rể mà bà luôn coi thường và chưa từng công nhận này lại có ngày mạnh mẽ một cách đáng sợ và ngu ngốc như vậy.

Nếu Bùi Nguyên Minh không được giải quyết sớm, bà thực sự có thể tưởng tượng ra cái kết ảm đạm của mình.

Lúc này, bà cụ Thanh Kiêu rưng rưng nước mắt nói: “Minh Giang! Tên Bùi Nguyên Minh này khinh người quá đáng! Tên nhãi đó không những không đến quỳ xuống nhận lỗi, lại còn bằng mọi cách khiêu khích, đây là lỗi của tôi”

“Hắn đúng là một đứa con hoang không biết xấu hổ, còn dám coi thường ông. Tôi rất mong ông hãy xử lý hắn càng sớm càng tốt.”

Lúc này, Thanh Dũng không nhịn được nữa.

Hắn ta mạnh bạo giật lấy con dao bổ dưa hấu của tên đàn em đứng bên cạnh, định lao ra ngoài.

“Tao sẽ giết mày trước!”

Trước cảnh này, bốn người khiêng quan tài vân tỏ vẻ thờ ơ, không nói một lời.

“Lui ra! Hai nước giao chiến, không động tới sứ giả, đây chính là quy tắc của xã hội” Thanh Minh Giang lạnh lùng nói.

Thanh Dũng nghe vậy liền nghiến răng, đành phải rút lui.

Thanh Minh Giang nói đúng. Loại chuyện này, nếu thực sự vì tức giận nhất thời mà giết người đưa tin, nói ra sẽ chỉ khiến người khác cảm thấy nhà họ Thanh không biết đến cả những phép tắc cơ bản nhất. Như vậy sẽ thực sự rất mất mặt.

Cuối cùng, bốn người khiêng quan tài cứ như vậy mà lặng lẽ rời đi.

Đọc truyện chữ Full