TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 681: 681

Nhưng sau khi chú Lê xem xong tất cả tài liệu lại nói: “Có lẽ Kỷ Tỏa Trụ không phải vì có chấp niệm nên ở lại, mà vì có thứ đã giữ hồn phách cậu ta ở đó…”

“Là thế nào ạ? Hồn phách bị giữ lại trong khu biệt thự? Phạm vi này hình như hơi rộng?” Tôi nghi ngờ hỏi.

Chú Lê cũng cảm thấy2khả năng này không lớn, nên chú ấy lại đọc lại tài liệu lần nữa, cuối cùng rút ra kết luận: “Vấn đề có thể xuất hiện ở xe bê tông cuối cùng kia!”

Nghe chú Lê nói, tôi vội cầm lại tư liệu xem, thì ra phát hiện lúc Kỷ Tỏa Trụ chết, cũng không bị người ta phát hiện ngay, cho nên chiếc xe trộn5bê tông kia vẫn được sử dụng bình thường, nhưng sau đó không ai nhớ chính xác xe bê tông đó đổ ở đâu, việc này khiến hồn phách Kỷ Tỏa Trụ bị giữ lại trong một căn nhà nào đó…

Lúc này tôi đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Lần này ai thuê chúng ta ạ?”

Chú Lê cười giảo hoạt: “Mảnh đất này lại bị6bán! Nhà đầu tư trước đó không đàm phán được với chính phủ, cuối cùng lấy giá cao hơn giá chính phủ đưa ra mười phần trăm, bán cho một ông chủ người Sơn Tây.”

Tôi gật đầu: “A, sau đó ông chủ người Sơn Tây này đến tìm chú?”

“Ừ, chú đoán ông chủ này lúc đầu nghĩ đã mua được chỗ tốt, không ngờ cầm lên5rồi mới biết đây là củ khoai bỏng tay. Nghe nói lúc trước ông ta đã từng đi mời đại sư phong thủy người Hồng Kông năm xưa đến xem, nhưng người ta vừa nghe nói là mảnh đất này thì đến cũng không chịu đến!” Chú Lê nói.

Tôi cũng thấy kỳ lạ, ba chúng tôi đã đến khu biệt thự kia, cảm giác không đáng3sợ như trong tài liệu nói! Cho dù là người bình thường gặp ma thì biến sắc, nhưng vị phong thủy đại sư Hồng Kông kia hẳn cũng không phải kẻ ăn không ngồi rồi?!

Nếu ông ta thực sự là kẻ dối trá, bây giờ cứ đến một chuyến, lừa gạt chút tiền rồi về cũng đâu có vấn đề gì! Nhưng ông ta lại từ chối. Điều này chỉ rõ khu biệt thự kia thực sự có vấn đề mà ông ta không xử lý được, hơn nữa còn là vấn đề nghiêm trọng.

Xem ra lần này chú Lê cũng rất có thể bị mắc lừa, nhận một vụ phiền phức như thế, nhưng tôi lại nghĩ, bình thường chú Lê mưu trí lắm mà, chắc sẽ không nhận một vụ án bỏng tay đâu nhỉ?

Thế là tôi giả bộ không hiểu hỏi: “Chú Lê, chú chắc chắn chúng ta làm được chuyện này à? Vụ này ngay cả đại sư phong thủy người Hồng Kông cũng không dám nhận đấy?”

Chú Lê đắc ý cười: “Không sao, chúng ta chỉ đến xem trước, tìm hiểu ngọn nguồn khu đất này, về phần có giải quyết được hay không thì nói sau, cũng không phải là đi vào ‘đầm rồng hang hổ’.”

Thế là sáng hôm sau, ba chúng tôi lái xe đến khu biệt thự kia… Chúng tôi dừng ở cửa khu đợi một lúc, chú Lê nói phải chờ đến giữa trưa mới vào, lúc đó dù có tà ma gì cũng không cần lo lắng.

Đêm hôm đó chúng tôi vì một mạch đuổi theo Đặng Tiểu Xuyên nên không quá chú ý đến hoàn cảnh xung quanh, bây giờ nhìn kỹ, nơi này đúng là khá hoang vu. Không biết vì sao trước đây nhà đầu tư lại chọn chỗ này? Đúng như người ta nói, kẻ có tiền thì thích nơi yên tĩnh à?

Đến giữa trưa, ba chúng tôi đi từ cửa chính vào, mặc dù nơi này đã nhiều năm đổ nát, nhưng nếu hoàn thành có thế dựa núi cạnh sông thì trông cũng rất tốt.

Vì bây giờ là thời điểm dương khí mạnh nhất trong ngày nên chú Lê cũng không vội lấy la bàn ra kiểm tra, chỉ đưa tôi và Đinh Nhất đi dạo quanh khu, xem địa hình nơi này thế nào.

Trong lúc chúng tôi đi quanh thì phát hiện biệt thự ba tầng Đặng Tiểu Xuyên và Đỗ Tư Viễn đã ở tối hôm đó, nên vào trong nhìn qua. Từ những dấu vết trên tường có thể thấy, lúc đó Đỗ Tư Viễn đã chịu kha khá tra tấn ở đây…

Ngoài những vết máu trên tường, tôi cũng không thấy ở đây có điểm gì khác thường, nhưng chú Lê lại cau mày nhìn xung quanh như tìm kiếm thứ gì đó.

Tôi tò mò hỏi: “Sao ạ? Ở đây có gì không đúng ạ?”

Chú Lê lắc đầu: “Trước mắt thì không có, nhưng chú không tin Lương Phi ngẫu nhiên lại chọn chỗ này, cậu ta có thể nhốt Đỗ Tư Viễn ở đây thì chắc chắn phải có nguyên nhân!”

Nghe chú Lê nói vậy, tôi cũng cảm thấy với tâm tư của Lương Phi thì chắc chắn sẽ không qua loa chỉ chọn nơi này vì nó vắng vẻ, phải có nguyên nhân gì khác.

Trong lúc tôi và chú Lê đều đang suy nghĩ vấn đề này, lại nghe thấy Đinh Nhất gọi chúng tôi lên tầng trên, nói là phía trên có thứ kỳ lạ! Lúc chúng tôi lên trên, phát hiện trên tầng hai có rất nhiều dấu vết đốt nến, dưới những dấu sáp còn có hình thù cổ quái dùng phấn vôi vẽ ra…

“Đây là thứ gì? Chẳng lẽ do Lương Phi vẽ?” Tôi hỏi

Chú Lê đi quanh hình vẽ này nhìn hồi lâu mới ung dung nói: “Chắc chắn là Lương Phi vẽ, đây là một loại trận pháp tụ âm, nhưng tại sao cậu ta lại muốn bày một trận pháp như thế này ở đây?”

Tôi thấy chú Lê cũng nghi ngờ, tôi thì càng nhìn không rõ. Lúc này tôi phát hiện trên mặt đất có một túi rác, nên ngồi xuống kiểm tra, tìm thấy một phiếu mua hàng siêu thị bên trong, ngày trên phiếu là ngày sau khi anh ta bị thương rồi biến mất!

Tôi lập tức đưa phiếu cho chú Lê xem, chú ấy nhìn, nghĩ một lúc rồi nói: “Chẳng lẽ cậu ta vẽ trận pháp tụ âm này để chữa vết thương cho mình? Chỗ này không thể là nơi vô nghĩa, chúng ta phải cẩn thận mới được!”

Cuối cùng ba chúng tôi quyết định khi nào trời tối sẽ lại đến lần nữa, có lẽ lúc đó có thể biết có điều gì không tầm thường ở đây…

Sau khi ăn cơm tối xong, ba chúng tôi quay lại khu biệt thự, lần này cảm giác rất khác lúc ban ngày, tuy không nói đến mức gió lạnh từng trận, nhưng tôi luôn cảm thấy lạnh sống lưng. Đương nhiên, đây cũng có thể là do tâm lý, vì tôi thấy chú Lê và Đinh Nhất rất bình thường, không có chút sợ hãi nào.

Lúc này chú Lê đã lấy la bàn ra từ lâu, muốn xem âm khí lúc này khác gì với ban ngày, nhưng kim la bàn không hề có phản ứng gì.

Nói cũng lạ, dù bây giờ trời đã tối đen, nhưng chúng tôi đi khắp quanh khu biệt thự vẫn không gặp được công nhân lần trước.

Đọc truyện chữ Full