TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1459

Chương 1459:

Lúc này, cuối cùng tinh nhuệ trong tòa nhà chính cũng bị kinh động, cả đám từ bốn phương tám hướng xuất hiện, nhao nhao lấy vũ khí nóng và binh khí lạnh ra, bắt đầu hò hét cảnh cáo.

“Vù vù vù:.”

Đường Nhân Đồ đi trước làm gương, vẻ mặt lạnh lùng, ánh đao như ánh trăng rơi xuống, chém hết đám người muốn dùng vũ khí nóng nhắm ngay Bùi Nguyên Minh ngã xuống đất.

Một phút sau, bên cạnh Bùi Nguyên Minh và Đường Nhân Đồ lại ngã xuống gần năm mươi người.

Thây ngang khắp đồng, máu chảy thành sông.

Ba phút, Bùi Nguyên Minh và Đường Nhân Đồ đã đi tới cửa tòa nhà chính.

Lúc này, cao thủ trong cả căn biệt thự đều đi ra, vũ khí nóng và đao kiếm đều nhắm ngay về phía Bùi Nguyên Minh và Đường Nhân Đồ.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh rét lạnh, nói: “Bảo An Tiến Bình cút ra đây!”

“Hung hãn, mày có biết ông đây là ai không?”

Một người đàn ông mặc áo bào màu đen đi từ trong đám người ra, chỉ vê phía Bùi Nguyên Minh gào to.

“Dám can đảm đến địa bàn của tài phiệt thượng tinh bọn tao giương oai, chúng mày ăn tim gấu mật hổ rồi!”

“Vù!”

Người này còn chưa nói hết lời, Bùi Nguyên Minh bước ra nửa bước, một cái tát đánh qua.

Sắc mặt người đàn ông thay đổi, thân thể nhanh chóng lùi lại.

Nhưng mà lúc này đã quá muộn.

Cái tát này của Bùi Nguyên Minh đã đánh trúng mặt anh ta, lúc này đầu người đàn ông kia “bốp” một tiếng rơi xuống đất, sau đó không tự chủ được quỳ xuống, trong đôi mắt xuất hiện rung động và khó có thể tin được.

Ông ta là Thiết Đầu Thiên Vương một trong tám đại thiên vương, tu luyện Thiết Đầu Công trong truyền thuyết, đầu có thể đánh vỡ một bức tường.

Nhưng mà không nghĩ tới vậy mà hôm nay bị Bùi Nguyên Minh tát chết.

Bùi Nguyên Minh cũng không nhìn ông ta cái nào, thản nhiên nói: “Tôi nói lại lân nữa, bảo An Tiến Bình cút ra đây!”

Lúc này, lại có một người đàn ông mặc áo bào đi ra, tóc người này rất dài, nhìn có chút giống như thần tiên, trực tiếp bay qua đỉnh đầu mọi người, mang theo vài phần đắc ý rơi xuống trước người Bùi Nguyên Minh.

Đôi mắt Đường Nhân Đồ hơi nheo lại, cảm nhận được sự cường đại của đối phương.

“Tôi tên là Hổ Thiên Vương, đứng thứ hai trong tám đại thiên vương!”

Lúc này vẻ mặt Hổ Thiên Vương rét lạnh nhìn Bùi Nguyên Minh.

“Các người thân thủ bất phàm, nói vậy lai lịch không nhỏ, thậm chí có chiến lực cấp Chiến Thần, chỉ tiếc tôi khác với những phế vật khác, tôi…”

Giọng nói của Hổ Thiên Vương đột nhiên dừng lại, bởi vì Bùi Nguyên Minh lại tát một cái, trực tiếp tát Hổ Thiên Vương bay ra, lúc ở giữa không trung cũng đã mất đi tiếng động.

Lại có một người bị tát chết!

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nói: “Nghe không hiểu lời tôi nói sao? Báo An Tiến Bình cút ra đây gặp tôi!”

Lúc này một đám tinh nhuệ của Băng Quốc trợn mắt há miệng, địch ý lập tức hóa thành ý lạnh.

Người trước mắt quá đáng sợ, chỉ hai tát mà thôi, đã tát chết hai vị cấp bậc Thiên Vương, quả thực là nằm ngoài tưởng tượng.

Chỉ có Đường Nhân Đồ hơi bĩu môi, trình độ của hai người này cũng dám tự xưng Thiên Vương?

Chỉ có thể nói Băng Quốc tự cao tự đại, đã đến mức không thể tưởng tượng nổi rồi.

“Vù!”

Lúc này, trong đám người một bóng dáng yểu điệu đi ra.

Đây là một người phụ nữ trung niên mặc đồ đen, trên mặt bà ta đều là sẹo, khiến bà ta nhìn vô cùng hung ác.

Lúc này bà ta lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói: “Người trẻ tuổi, cậu rất mạnh!”

“Nhưng hôm nay tôi cho cậu một tiết cái gì gọi là núi cao còn có núi cao hơn, hôm nay Long Thiên Vương tôi…”

Thân thể Bùi Nguyên Minh cử động, bây giờ vẫn tát như cũ, trực tiếp tát lên mặt Long Thiên Vương.

“Núi cao còn có núi cao hơn sao?”

“Bốp!”

“Bà cũng xứng dạy cho tôi à?”

“Bốp!”

“Là một phế vật ngay cả Chiến Thần cũng không băng, cũng tự xưng là Thiên Vương? Người nào cho bà mặt mũi như vậy!”

Đọc truyện chữ Full