TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1514

Chương 1514:

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Lý Vân Thiện một cái, nói: “Chỉ dựa vào thân phận ủa ông, còn có thể ảnh hưởng tới quyết sách của cấp cao Long Ngục à?”

Vẻ mặt Lý Vân Thiện đắc ý nói: “Vì sao không thể, tôi từng lợi dụng Long Ngục, tóm được không ít đối thủ cạnh tranh, tôi rất thân với mấy cấp cao ở tỉnh Tam Lăng!”

“Lợi dụng Long Ngục bắt đối thủ cạnh tranh sao?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nhưng trong đôi mắt xuất hiện sát ý.

“Họ Bạch, Long Ngục các anh đúng là giỏi lắm!”

Bạch Mộ Phong mỉm cười nói: “Bùi Nguyên Minh, tất cả mọi người đều là người thông minh, có một số việc trong lòng biết rõ là được, cần gì phải vạch trần?”

“Tuy Long Ngục mạnh, nhưng dù sao chúng tôi không phải biên chế chính thức, cho nên cũng cần tài sản, cần phát triển”

“Có đôi khi giúp bạn bè nước ngoài làm chút chuyện, đổi lấy chút ưu đãi tài nguyên là lẽ đương nhiên!”

“Vậy thay Quách Tuấn Anh giết tôi, anh nhận được bao nhiêu thù lao?” Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.

“Anh cảm thấy, anh có tư cách biết được sao?” Bạch Mộ Phong nở nụ cười.

“Được rồi, lời nói vô nghĩa dừng ở đây, họ Bùi, quỳ xuống, tự mình đeo vào!”

Sau khi nói xong, Bạch Mộ Phong lấy một cái còng tay màu bạc ở bên hông ra ném lên trên đất.

Thiệu Tĩnh Anh, Lý Vân Thiện đều tràn ngập hứng thú nhìn cảnh tượng này.

Khiến Bùi Nguyên Minh thế tử Minh quỳ xuống tự trói hai tay, cảnh tượng này vô cùng đặc Sac.

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Bạch Mộ Phong, anh chắc chắn muốn làm vậy chứ?”

“Dựa vào anh cũng muốn còng tay tôi sao?”

“Anh suy nghĩ kỹ càng chưa?”

“Suy nghĩ sao?” Bạch Mộ Phong cười mỉa một tiếng.

“Cho dù anh là tổng giám đốc của tập đoàn Thiện Nhân, cho dù anh được xưng là thế tử Minh, nhưng mà ở trong mắt Long Ngục tôi, anh ngay cả rắm cũng không phải!”

“Anh lại nói lời vô nghĩa, có tin tôi tiền trảm hậu tấu, làm thịt anh trước hay không?”

Khi nói chuyện, súng trong tay Bạch Mộ Phong đã để trên trán Bùi Nguyên Minh.

Đôi mắt Bùi Nguyên Minh nheo lại, chuẩn bị ra tay.

“Rầm!”

Ngay sau đó, một cái chân đột nhiên đá trúng người Bạch Mộ Phong.

Bạch Mộ Phong kêu lên một tiếng đau đớn, thất tha thất thểu ngã về sau.

Anh ta phẫn nộ quay đầu, không thể ngờ tới trong ván cờ như vậy, còn có người dám đạp mình!

Đợi thấy rõ ràng người phía sau, vẻ mặt Bạch Mộ Phong thay đổi.

Chỉ thấy phía sau là Đường Nhân Đồ mặc thường phục, lúc này lạnh lùng nói: “Cậu dám bảo người của cậu cử động một chút, tôi trực tiếp giãm chết cậu, cậu có tin không?”

Khi nói chuyện, Đường Nhân Đồ lại đạp một cái, trực tiếp đạp Bạch Mộ Phong ngã trên đất.

“Đường Nhân Đồ!” Vẻ mặt Bạch Mộ Phong hơi đổi, nhỏ giọng nói: “Anh có biết anh đang làm gì không? Tuy anh là Chiến Thần bộ binh Đà Nẵng, nhưng anh trở mặt với tôi, có nghĩ tới kết cục sau này không?”

“Cậu còn biết tôi là Chiến Thần bộ binh sao?”

Đường Nhân Đồ tiến lên trước, lại đạp Bạch Mộ Phong ngã xuống đất.

“Nhưng cậu không thấy, hôm nay tôi mặc thường phục tới đây sao?”

“Có phải là cậu đã quên rồi không, tôi còn một thân phận khác nữa!”

Nghe thấy câu này, sắc mặt Bạch Mộ Phong đột nhiên thay đổi.

Đường Nhân Đồ.

Đường Môn ở Yến Kinh!

Nếu Đường Nhân Đồ đơn thuần là thống lĩnh của Đường Đao Doanh, Bạch Mộ Phong sẽ không Sợ anh ta.

Nhưng vấn đề là, Đường Nhân Đồ còn có một thân phận khác, đó chính là cậu chủ của Đường Môn ở Yến Kinh!

Đường Đao Doanh năm đó, đã từng là một đám cậu chủ nhà giàu mạ vàng.

Nhưng đợi Bùi Nguyên Minh trở thành tổng giáo đầu của Đường Đao Doanh xong, đám cậu chủ nhà giàu trong Đường Đao Doanh, cả đám mới được huấn luyện trở thành Binh Vương thậm chí là Chiến Thần.

Đường Đao Doanh lại càng là người nổi bật trong đó, thậm chí rất nhiều khi mọi người chỉ nhớ rõ anh ta là Chiến Thần đường đao của Đường Đao Doanh, mà không phải cậu chủ Đường Môn!

Đọc truyện chữ Full