TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1544

Chương 1544:

Vẻ mặt Long Nhật Minh lạnh nhạt đi tới bên cạnh Bùi Nguyên Minh, ông ta liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, hơi gật đầu, sau đó xoay người, đôi mắt lạnh lẽo nhìn Quách Tuấn Anh: “Cậu chủ Quách, Long Nhật Minh tôi cút ra đây rồi”

“Không biết ngài định giáo huấn tôi như thế nào? Chuẩn bị chèn ép tôi ra sao?”

Toàn thân Quách Tuấn Anh run lấy bẩy, khí phách hung hãn trên người lập tức thu liễm lại, lúc này hạ thấp người hành lễ: “Môn chủ Long, là tôi nói lỡ lời, xin hãy tha thứ!”

Long Nhật Minh lạnh nhạt nói: “Xin lỗi thế tử Minh ấy!”

Nghe thấy câu này, mí mắt một đám người giật giật, Long Nhật Minh này chẳng những đứng bên phía Bùi Nguyên Minh, còn cho anh mặt mũi rất lớn!

Sắc mặt Quách Tuấn Anh thay đổi, anh ta bố trí rất lâu, mang theo đại thế mà tới, sao có thể nhận sợ lúc này.

Anh ta đứng thẳng người, nói: “Môn chủ Long, tôi…”

“Bốp!”

Long Nhật Minh tát mạnh một cái.

“Xin lỗi!”

Khóe miệng Quách Tuấn Anh có tơ máu tràn ra, nhưng anh ta không dám lộ ra biểu cảm oán hận, mà trâm giọng nói: “Môn chủ Long, đây là.. “

“Bốp…

Long Nhật Minh lại trở tay tát một cái: “Tôi nói cái gì, cậu không nghe rõ sao?”

Toàn trường yên tĩnh như chết lặng, đó là người nào?

Đó là Quách Tuấn Anh người đứng đầu trong bốn cậu chủ ở Cảng Thành!

Vậy mà anh ta bị vả mặt trước mặt bao người như thế?

Quách Tuấn Anh nghiến răng nghiến lợi: “Môn chủ Long, lão tổ nhà tôi và ông.. “

“Bốp!”

Long Nhật Minh lại tát một cái.

“Còn nói lời vô nghĩa sao?”

Lúc này, mặt Quách Tuấn Anh đều đã sưng lên như đầu heo.

Quách Tuấn Anh lùi về sau một bước, che mặt quát: “Môn chủ Long, đủ rồi đấy, ông vì tên Bùi Nguyên Minh đánh tôi, đáng không?”

Mà sắc mặt Bùi Văn Kiên cũng khó coi tới cực hạn.

Anh ta luôn biết Bùi Nguyên Minh có năng lực lớn, nhưng đến bây giờ, bọn họ đều đã tính kế rất rõ ràng, bao gôm Hạ Trung Hưng xuất hiện.

Nhưng cho dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ ra, tại sao Long Nhật Minh lại xuất hiện, còn đứng bên phía Bùi Nguyên Minh.

Nếu là bình thường, không phải là ông ta nên đứng phía đối diện Bùi Nguyên Minh sao?

Dù sao phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô đã bị Bùi Nguyên Minh giết chết!

Trong lòng đám Khổng Chí Minh thì cảm thấy vô cùng chua xót.

Cho dù Bùi Nguyên Minh làm như thế nào, hôm nay bọn họ đều thiệt thòi, xem như gặp hạn.

Ai dám làm trái ý của Long Nhật Minh?

“Bốp!”

“Cậu thân là người đứng đầu bốn cậu chủ ở Cảng Thành, nên làm gương cho Cảng Thành, vì ích lợi của bản thân, vô duyên vô cớ chèn ép những người khác!”

“Bốp!”

“Cậu thân là người Đại Hạ, không suy nghĩ vì ích lợi của quốc gia, lại cho người Băng Quốc trợ uy hò hét, cấu kết làm chuyện xấu!”

“Bốp!”

“Tập đoàn Thiện Nhân của Bùi Nguyên Minh vì cuộc sống của dân chúng, có thể giải quyết vấn đề cuộc sống của mấy chục người người, mà cậu lại không quan tâm, ra tay hủy hoại?”

“Bốp!”

“Thân là người nhà giàu, tay cầm quyền binh kinh tế, cho dù cậu không thể vì nước vì dân, cũng không thể tùy ý làm bậy..”

Long Nhật Minh vừa mở miệng, vừa không khách sáo tát anh tai Mỗi một cái tát đều tát khóe miệng Quách Tuấn Anh rướm máu, không thể không lùi về sau.

“Người nhà của cậu không dạy được cậu, vậy thì tôi dạy cậu thay bọn họ!”

“Xin lỗi!”

“Quỳ xuống nói xin lỗi!”

Long Nhật Minh không cho Quách Tuấn Anh chút mặt mũi nào, mà ở trước mặt mọi người, lúc này đánh Quách Tuấn Anh thành đầu heo.

Quách Tuấn Anh phẫn nộ không thôi, nhiều lần muốn đánh trả, nhưng không dám.

Đôi mắt Bùi Văn Kiên lóe sáng, muốn rút lui theo bản năng.

Long Nhật Minh khẽ đảo mắt một cái, lập tức nhìn về phía anh ta nói: “Tôi nói cậu có thể rời đi sao?”

“Bốp!”

“Thân là người của gia tộc nhà họ Bùi, đến từ Bùi Môn, lại liên hợp với người ngoài chèn ép.

người trong tộc, đáng đánh!”

“Bốp!”

“Nếu là tranh đấu gia tộc, tôi còn không để ý tới âu, mình không đánh lại được thế tử Minh, chỉ dám ở bên ngoài châm ngòi thổi gió, cậu có tác dụng gì?”

“Bốp!”

“Quách Tuấn Anh hung hãn ương ngạnh, ít nhất dám tự mình đứng ra, mà cậu thì phải đợi thời cơ, đồ nhát gan!”

“Bốp!”

“Cậu cũng quỳ xuống cho tôi, xin lỗi!”

Đọc truyện chữ Full