TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 1597

Tô Thương xem xét qua một lượt, khẽ cười nói: “E là Viêm Long tiên đế đã chuẩn bị loại đĩa bay có thể chống lại được điềm xấu kia rồi.”  

“Nếu như anh ta đem uy thế đế khí của mình, phân chia ra thành mười cái đĩa bay tương tự, vậy thì đế khí của anh ta chắc phải mất ít nhất năm trăm năm để tu bổ, mới có thể hồi phục lại thành đỉnh phong được.”   

Tô Thương nghi ngờ nói: “Điềm xấu ở trái đất, không phải là anh ta và hai tên tiên đế kia liên thủ bày ra sao, vậy thì tại sao anh ta lại phải bỏ ra cái vốn lớn như vậy, chỉ vì muốn để cho người hầu của mình đến trái đất mà không phải chịu sự quấy nhiễu của điềm xấu kia?”  

“Chẳng lẽ... cái được gọi là điềm xấu ở trái đất, không phải do bọn người Viêm Long tiên đế bố trí, mà người đề ra điềm xấu đó, lại là một người hoàn toàn khác sao?”  

Cách nghĩ này, chợt lóe lên trong đầu Tô Thương.   

Nhưng chuyện này cũng không có manh mối, suy nghĩ nhiều thì cũng chẳng có tích sự gì cả, khi sự việc xảy đến thì đương nhiên sẽ được phơi bày thôi.  

“Đĩa bay không tồi, mình có tháp Hư Không, nên không cần dùng đến nó, nhưng có thể tặng nó cho người khác.”   

“Nhưng mà trên bàn tròn, còn có ấn kí linh hồn của chân nhân U minh, cái này cũng khó giải quyết đấy.”   

Tô Thương chần chừ một lát, cuối cùng quyết định làm trận thanh trừ ấn kí của chân nhân U Minh.   

Trừ cái đó ra, thì long lân cũng vậy, nhưng Tô Thương đã tẩy trừ sạch sẽ tại chỗ rồi.   

Khoảng nửa tiếng sau, Tô Thương đã thành công rồi.   

Lúc này, đĩa bay và long lân, đều thuộc về Tô Thương, nghĩ đến đây, anh ấy liền thu hai thứ đó vào bên trong vòng chứa đồ.   

Vèo!   

Cùng lúc đó, đột nhiên có mảnh vỡ tầng thứ nhất của tháp Hư Không, xuất hiện ngay ở trước mặt Tô Thương.  

“Hả!”   

Tô Thương đang chuẩn bị qua cứu người của gia tộc Nam Cung, thì nhìn thấy mảnh vỡ của tháp Hư Không ngay trước mặt, lông mày bỗng nheo lại, tự mình lầm bẩm:  “Mảnh vỡ của tháp Hư không, tầng thứ sáu sao?”   

“Tầng thứ sáu của tháp Hư Không không phải là ở trên người Tô Thanh Y sao, sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây thế?”  

Tô Thương đột nhiên suy nghĩ đến điều gì đó, trong nháy mắt sắc mặt liền thay đổi rồi suy đoán một cách nghiêm túc nói: “Tô Thanh Y, không phải đã chết rồi đấy chứ, cho nên mảnh vỡ của tháp Hư Không mới bay về phía mình như này?”   

Có khả năng đấy!  

Hơn nữa, khả năng này lại vô cùng lớn.  

“Gia tộc Nam Cung... Ha ha ha!”  

Tô Thương không kìm chế được cơn giận, sau đó nhặt lấy mảnh vỡ của tháp Hư Không tầng thứ sáu lại, ngay sau đó bóng người vụt sáng, nhanh chóng rời khỏi núi Côn Luân, đi thẳng một mạch đến gia tộc Nam Cung.   

Trước khi bế quan, Tô Thương có rất nhiều chuyện xảy chưa làm được, ví dụ như đi gặp mẹ, đến Giang Bắc tìm Lý Nguyệt, rồi qua núi Cửu Phong để xem kiếp nạn mà Tuyết Nhi nhắc đến là gì.    

Đáng tiếc là, nửa năm trước thực lực của Tô Thương rất yếu, nên bế quan là sự lựa chọn tốt nhất.   

Bây giờ.  

Sau khi xuất quan, chuyện Tô Thương cần làm lại càng nhiều, nhưng những chuyện kia, đều phải để sang một bên đã, bây giờ đến gia tộc Nam Cung cứu người mới là quan trọng.

Đọc truyện chữ Full