Chương 1669:
Nghe thấy bốn chữ tập đoàn Khai Sơn, Triệu Quốc Thái hơi sửng sốt.
Tập đoàn Khai Sơn là tập đoàn lớn, có thể đi làm ở đó, tương lai rộng mở, tốt hơn làm ở mấy công ty nhỏ nhiêu.
Mà Lý Tú Quyên cũng thở ra một hơi, tuy làm như vậy có khả năng sẽ dính vâng sáng của Triệu Thanh Hạm, nhưng tốt hơn để Bùi Nguyên Minh con hàng như thuốc cao bôi trên da chó tới công ty gấp vạn lần.
Cho nên bà ta cũng không nói gì.
Triệu Thanh Hạm thì lộ vẻ bất đắc dĩ, cô ta cảm thấy mình muốn giới thiệu Bùi Nguyên Minh đến tập đoàn Khai Sơn không có vấn đề lớn, nhưng quan trọng là, cô ta cảm thấy Bùi Nguyên Minh như tên hai lúa, tới đó sẽ làm mất mặt cô ta.
Nhưng cô ta không muốn thấy ba mẹ mình vì Bùi Nguyên Minh mà không ngừng cãi vã, cho nên cô ta đành phải đứng ra giải quyết vấn đề.
“Nhưng mà ba, con phải nói rõ trước, ở tập đoàn Khai Sơn không có chuyện tốt đi vào tiền lương một năm ba tỷ rưỡi đâu, nơi đó cần phải xem bản lĩnh, là con la hay con ngựa phải lôi ra xem mới biết!”
“Con chỉ có thể giới thiệu anh ta vào, còn sau này phát triển thế nào, phải xem anh ta!”
“Nếu anh ta làm tốt, đừng nói là lương ba tỷ rưỡi một năm, lương ba mươi lăm tỷ một năm cũng không phải là vấn đề!”
Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm nghiêm túc nhìn ba mẹ, sau đó xoay người nhìn Bùi Nguyên Minh: “Hai ngày nữa anh đi cùng tôi tới tập đoàn Khai Sơn đi!”
“Nếu anh có thể đạt tới mức độ một năm được ba mươi lăm tỷ, như vậy tôi có thể suy xét cho anh một cơ hội theo đuổi tôi!”
Sau khi nói xong những lời này, vẻ mặt Triệu Thanh Hạm đắc ý, cô ta cảm thấy mình thật thông minh.
Như vậy chẳng những giải quyết được vấn đề ba mẹ cãi nhau, tránh Bùi Nguyên Minh ở nhà họ Triệu như thuốc cao bôi trên da chó.
Quan trọng nhất chính là, uyển chuyển từ chối yêu cầu ba mình tác hợp mình với Bùi Nguyên Minh.
Mình đều đã nói lương ba mươi lăm tỷ một năm thì có thể theo đuổi mình, đây là cho anh cơ hội.
Còn chuyện anh không làm được, như vậy có thể trách ai? Chỉ có thể trách anh! Nhưng nhỡ đâu Bùi Nguyên Minh thật sự kiếm được ba mươi lăm tỷ một năm, vậy thì nói lên anh tuổi trẻ tài cao, cho anh cơ hội theo đuổi cô ta có gì không được?
Triệu Quốc Thái không thể tưởng tượng được.
Triệu Thanh Hạm có nhiều tâm tư như vậy, lúc này chần chừ một lát, mới mở miệng nói: “Thanh Hạm, giới thiệu Bùi Nguyên Minh tới tập đoàn Khai Sơn, con làm được không?”
“Còn để thằng bé có cơ hội kiếm được ba mươi lăm tỷ một năm? Chuyện này có khả năng không?”
Trái lại Lý Tú Quyên không nói gì, dù sao chỉ cần Bùi Nguyên Minh không gần nhà họ Triệu là được, bà ta chỉ mong sao đá văng Bùi Nguyên Minh ra.
Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm tự tin nói: “Bây giờ con đã là phó quản lý bộ phận nghiệp vụ, tuyển một nhân viên nghiệp vụ hoàn toàn không thành vấn đề!”
“Hơn nữa tiền lương là lương căn bản, anh ta không có năng lực thì tiền lương chỉ có sáu triệu ba trăm nghìn, anh ta có năng lực lấy được đơn lớn, lương một năm ba mươi lăm tỷ chỉ là khởi điểm thôi!”
“Ừm, những lời con nói, quả thật là một nền tảng rèn luyện con người!” Triệu Quốc Thái có vẻ đăm chiêu: “Nguyên Minh, cứ quyết định như vậy đi, cháu đến tập đoàn Khai Sơn làm việc, chỉ cần phát triển là tốt, đừng nói là lương một năm ba mươi lăm tỷ, cho dù lương một năm ba tỷ rưỡi, sau này chú vẫn mua nhà cho cháu ở thủ đô coi như khen thưởng!”
“Ông nói cái gì?”
Lý Tú Quyên vốn không có ý kiến lập tức nhíu mày, một ngôi nhà ở thủ đô đều có giá ba mươi lăm tỷ, xem ra cho dù thế nào Triệu Quốc Thái cũng phải dẫn theo Bùi Nguyên Minh.
Nhìn thấy mẹ vừa định tức giận, Triệu Thanh Hạm vội vàng đi tới gần, nhỏ giọng nói: “Mẹ, đừng nói là lương một năm ba mươi lăm tỷ, cho dù là lương một năm ba tỷ rưỡi cũng như lông phượng và sừng lân, mẹ sợ cái gì?”
“Với loại hai lúa như anh ta, con thấy lương một năm ba trăm năm mươi triệu cũng không lấy được, còn đòi ba tỷ rưỡi?”
“Cần gì vì loại chuyện hư vô mờ mịt mà cãi nhau với ba?”