TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 1647

"Làm gì có ai ngông cuồng như vậy, ở trên núi Cửu Phong mà còn dám làm loạn, cái đồ chó không biết sống chết!"  

Tên thanh niên dẫn đầu cầm thanh kiếm dài trong tay, ánh mắt lóe lên tia giận dữ, lập tức muốn ra tay.  



"Nhị ca, chờ chút!"  

Đúng lúc này, có một tên đệ tử núi Cửu Phong từ đằng sau chạy tới, vội vàng nói: "Người này tôi biết, anh ấy chính là minh chủ võ lâm, hậu nhân nhà họ Tô, Tô Thương!"  

Ngay sau đó.  



Tên đệ tử này đi đến trước mặt của Tô Thương, hai tay chắp lại, nở một nụ cười, khách sáo chào hỏi Tô Thương.  

"Tô thiếu gia, xin lỗi, nhị ca nửa năm trước đang bế quan, không tham gia đại hội võ thuật cho nên không có đi đến núi Võ Đang, bởi vậy mới không nhận ra anh, mong anh tha thứ."  

Tên đệ tử cao cao, gầy gầy này, cười nói: "Lần trước tạm biệt đã là nửa năm rồi, hôm nay có thể gặp được anh ở đây thực sự là quá tốt rồi."  

"Là anh."  

"Tôi có chút ấn tượng với anh."  

Tô Thương nhìn sang người thanh niên cao gầy, lúc trước ở trên núi Võ Đang, người này có thái độ với mình không tệ, Tô Thương cũng cảm nhận được sự chân thành của đối phương, cho nên anh mới nhớ đến anh ấy.  

"Không ngờ Tô thiếu gia còn nhớ đến tôi, ha ha, đây đúng là vinh hạnh của tôi, tôi tên là Ngô Phong, Ngô Thanh Ảnh chính là bà cô của tôi."  

Người thanh niên cao gầy tự giới thiệu về mình, sau đó mỉm cười chủ động mời: "Tô thiếu gia, nhanh, mời anh đi vào trong."  

"Ừm."  

Tô Thương gật đầu, sau đó anh liền muốn cùng với Nam Cung Ngự tiến vào trong sơn môn.  

"Đứng lại!"  

Nhưng lúc này, tên thanh niên dẫn đầu sắc mặt khó chịu nói: "Ngô Phong, đây là cái thứ chó gì chứ mà dám dẫn vào bên trong núi Cửu Phong, cậu quên những lời lão minh chủ dặn dò rồi sao?"  

"Nhị ca."  

Ngô Phong vội vàng cười trừ nói: "Tô thiếu gia không phải là người ngoài, anh ấy chính là cha của Tinh Hà và Du Du, có quan hệ với minh chủ của chúng ta..."  

"Cậu im miệng đi!"  

Tên thanh niên dẫn đầu liền cắt ngang lời, lạnh lùng nói: "Đừng có ở trước tôi nhắc đến mấy chuyện đó!!"  

Nói xong, anh ta lại nhìn sang Tô Thương, trầm giọng nói: "Anh chính là Tô Thương, đồ chó, gan to quá nhỉ, vậy mà dám làm vấy bẩn Tuyết Nhi!"  

"Bao nhiêu năm nay, tôi vẫn luôn canh cánh trong lòng, không ngờ ngay thời khắc tôi đột phá lên cảnh giới võ tôn thì anh lại tự mình dâng tới cửa, ha ha ha!"  

"Đến đi, để cho tôi biết cái gọi là hậu nhân của nhà họ Tô, minh chủ võ lâm là mạnh như thế nào!"  

"Nhị ca, anh đừng có hành động theo cảm tính, chẳng lẽ anh đã quên, Tô thiếu gia chính là người sẽ phá vỡ thế cục của núi Cửu Phong chúng ta rồi sao!" Ngô Phong nhắc nhở nói.  

"Tôi khinh!"  

Tên thanh niên dẫn đầu khinh thường nói: "Tôi nghe nói nửa năm trước, anh ta chỉ mới là trúc cơ, mới nửa năm thôi mà, anh ta có thể đặt chân lên cảnh giới trúc cơ hậu kỳ là tốt lắm rồi, thì lấy gì mà phá thế cục chứ?"  

Đọc truyện chữ Full