Chương 1714:
“Đi chết đi!”
Hùng Minh Triết chưa từng chịu thiệt bao giờ, lúc này đã tức đến đỏ mắt, cơ thể nhào thẳng về phía trước, đồng thời tung thẳng nắm tay phải tới.
Sát ý đáng sợ lan ra, Chung Thanh Tùng định tránh né theo bản năng, nhưng lại nghe thấy Bùi Nguyên Minh bình tĩnh mở miệng: “Di chuyển sang trái nửa bước, dùng tay phải đấm về phía trước!”
Lời nói đơn giản, nhưng lúc này, rơi vào trong tai của Chung Thanh Tùng đang kinh hồn bạt vía, lại như thế tìm thấy cọng rơm cứu mạng. Lúc này cơ thể theo bản năng phản ứng theo sự chỉ huy của Bùi Nguyên Minh.
“Ầm”
Chung Thanh Tùng dịch sang bên cạnh, vừa vặn tránh được một chiêu của Hùng Minh Triết, sau đó anh ta vung một quyên ra, vừa chuẩn rơi vào chỗ trống ở ngực của Hùng Minh Triết.
“Phụt!”
Hùng Minh Triết phun ra một ngụm máu to, cơ thể lảo đảo lùi về phía sau, trên gương mặt mang theo vẻ kinh ngạc.
Mà đám người Uông Khải Trạch cũng nhìn đến ngu người, hoàn toàn không ngờ Chung Thanh Tùng lại có bản lĩnh này, có thể dùng một quyền đánh một cao thủ như Hùng Minh Triết hộc máu.
Những người khác nhìn thấy cảnh tượng này đều ngây dại, mọi người đêu dừng động tác trong tay lại, nhìn cảnh này đến trợn trừng mắt há hốc mồm.
Bởi vì cảnh tượng này quá mức rợn người.
Mà đám người Uông Khải Trạch còn có chút cảm giác cạn lời.
Vốn dĩ dựa theo kế hoạch của họ thì hôm nay hẳn phải là Bùi Nguyên Minh đơn đả độc đấu với Hùng Minh Triết ở đây, tốt nhất là đánh đến anh sống tôi chết chứ. Thế nào hôm nay lại đột nhiên biến thành Chung Thanh Tùng và Hùng Minh Triết đánh tay đôi vậy?
Chuyện này không đúng!
Nhưng có không đúng đến đâu thì giờ cũng đã là tên trên cung, không thể không bản!
Muốn đổi người sao?
Đừng nói đến việc Bùi Nguyên Minh có muốn hay không, nhưng lúc này Hùng Minh Triết đã tức đến đỏ mắt, tuyệt đối sẽ không cho bọn họ cơ hội.
“Chung Thanh Tùng, cậu muốn chết!”
Hùng Minh Triết phun máu tươi, vẻ mặt dữ tợn đến cực điểm.
Đôi bên đã ẩu đả mấy chục lần, có lần nào không phải là anh ta đánh Chung Thanh Tùng đến răng rụng như ngô không?
Anh ta chưa bao giờ thua nửa chiêu, nhưng hôm nay lại bị đánh đến hộc máu. Cho nên lần này mới khiến đôi mắt của anh ta đỏ ngâu.
Lúc này, Hùng Minh Triết hít một hơi thật sâu, cơ thể lập tức giống như viên đạn mà bổ nhào về phía trước.
Đường Hàn Vũ thấy thế, nói với vẻ mặt lo lắng: “Cậu Chung cẩn thận!”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên bảo: “Tiến lên ba bước, quét ngang chân phải, nhớ dùng lực một chút!”
Chung Thanh Tùng cùng đường không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể ra chiêu theo sự chỉ dạy của anh.
“Răng rắc…”
Cơ thể của hai bên lướt qua nhau, Chung Thanh Tùng né tránh được một đòn của Hùng Minh Triết, đồng thời vung một cước vào eo anh ta.
“Á”
Hùng Minh Triết lập tức ngã xuống đất, đau đến mức cả người run rẩy, thật lâu mới đứng dậy được.
Eo là một trong những sơ hở của anh ta, anh †a không thể nào hiểu được, làm thế nào mà Chung Thanh Tùng có thể đá một cước vào eo mình một cách chuẩn xác như vậy.
“Chết cho tôi!”
Trong đôi mắt sợ hãi của đám người Đường Hàn Vũ, Hùng Minh Triết nghiến răng nghiến lợi nhảy lên, trực tiếp phi về phía Chung Thanh Tùng đang đứng.
Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh bình thản, lạnh lùng nói: “Đứng nguyên đừng di chuyển, vung ngang tay trái, tay phải dùng sức đấm lên trên.”
Chung Thanh Tùng không hề phí lời, tiếp tục làm theo mà ra tay.
Trong cảnh hồn loạn đến rối cả mắt ấy, một cú đấm thẳng của Chung Thanh Tùng vô cùng cường thế, “ầm” một tiếng, rơi lên xương sườn của Hùng Minh Triết đang mang vẻ mặt dữ tợn.
“Rắc…
Tiếng xương gấy vang lên.
Hùng Minh Triết kêu thảm một tiếng, cơ thể bay đi, khi rơi xuống đất, sắc mặt đã vô cùng tái nhợt.
Một quyền đơn giản này của Chung Thanh Tùng đã đánh gấy xương sườn của anh ta và đánh vào thể diện của anh ta, lại càng khiến anh ta điên cuồng hơn!