TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1817

Chương 1817:

Tiền Chấn Hưng run rấy, không dám mở miệng.

Trái lại vẻ mặt Bùi Nguyên Minh thản nhiên mở miệng nói: “Quên nói với ông”

“Anh Lục Lục Trọng Bằng, có lẽ không bảo vệ được ông tai”

“Tay chân của Lục Trọng Bằng đều bị tôi đánh gãy.”

“Ông cảm thấy, anh ta có thể bảo vệ được Tiền Chấn Hưng sao?”

Long trời lở đất!

Cái gì?

Ngay cả tay chân của Lục Trọng Bằng cũng bị anh phế bỏ?

Sao có thể có chuyện này được?

Đám Trần Duy Nghĩa đều vô cùng kinh hãi, cùng lộ ra vẻ mặt khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh.

Bọn họ không muốn tin tưởng lời Bùi Nguyên Minh nói, nhưng không thể không tin tưởng.

Mí mắt Lý Khải Lâm lại càng giật điên cuồng.

“Lục Trọng Bằng đều khó mà bảo vệ được Tiên Chấn Hưng, ông cảm thầy Tạ Doãn Thần có thể bảo vệ được ông sao?”

“Răng rắc…”

Bùi Nguyên Minh vươn tay, trực tiếp cầm miếng lệnh bài kia lên, nắm gãy thành hai nửa.

Sắc mặt Trần Duy Nghĩa và mấy nữ minh tinh xinh đẹp đột nhiên thay đổi, cả đám đều lộ ra vẻ mặt khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh, che miệng mình, không dám kêu ra tiếng.

Mà sắc mặt Lý Khải Lâm cũng đột nhiên thay đổi nói: “Thằng ranh con này!”

“Mày dám làm vỡ lệnh bài của thế tử Tạ?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, vỗ tay nói: “Ngô Kim Hổ, có kẻ khả nghỉ lừa của tôi bảy mươi nghìn tỷ, báo cảnh sát, dẫn người đi!”

Rất nhanh, Ngô Kim Hổ gọi cho Lâm Đình Cường một cuộc điện thoại, Lâm Đình Cường trực tiếp dẫn người của cục cảnh sát tới, mời đám Lý Khải Lâm đến cục cảnh sát.

Tuy cuối cùng vì tranh cãi kinh tế là liên quan tới vụ án dân sự, cục cảnh sát không bắt người, nhưng Lý Khải Lâm bị giữ lại nửa tiếng.

Đối với một danh nhân như ông ta mà nói, đây là vết nhơ trong nhân sinh, đi vào nửa tiếng, đủ khiến các loại tin lớn tuôn ra.

Giá cổ phiếu của tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ lại càng giảm xuống lần thứ hai.

Đối với Lý Khải Lâm mà nói, đây là mua bán tiên mất tật mang.

Quan trọng nhất chính là, có mấy nữ minh tinh đi cùng ông ta bị mời hợp tác điều tra, vì bị tình nghi tham gia hoạt động buôn bán hải sản trái phép.

Mà Trần Duy Nghĩa cũng đi vào.

Bởi vì anh ta hắt nước sôi lên mặt công tử Hải, đây xem như là tội cỗ ý đả thương người khác, cần tiến hành bước điều tra.

Trừ khi công tử Hải không báo cảnh sát, nếu không Trần Duy Nghĩa sẽ phải ở trong đây mấy ngày.

Còn nước mà anh ta hắt rốt cuộc là nước sôi hay nước khoáng, chuyện này còn cần kiểm tra, nhưng trước khi chứng cứ rõ ràng, anh ta chắc chăn không ra ngoài được.

Lý Khải Lâm không thể ngờ tới mình mặt xám mày tro, giãm lên một tên Bùi Nguyên Minh mà thôi, chẳng những không thành công, còn bị tổn thất lớn lần nữa.

Vừa rời khỏi cục cảnh sát, ông ta lập tức đi tới vườn hoa Đình Dương ở trung tâm thủ đô.

Nơi này nhìn vẫn y như chốn bồng lai tiên cảnh, khắp nơi đều có núi giả, chòi nghỉ mát, hoa, cây cảnh và cây cầu nhỏ có nước chảy.

Cơn gió thổi qua, khiến Lý Khải Lâm trở nên bình tĩnh hơn.

Lúc này ông ta vô cùng cung kính nhìn Tạ Doãn Thần đang luyện Thái Cực Kiếm.

So với Thái Cực Quyền, mỗi một kiếm của Thái Cực Kiếm đánh ra đều như sao băng từ trên trời rơi xuống, giống như linh dương treo sừng, vô cùng rực rỡ, vô cùng đặc sắc.

Nếu là thời cổ đại, người giống như Tạ Doãn Thần tuyệt đối là hiệp khách trong truyền thuyết.

Nhưng cho dù là ở thời hiện đại, thân thủ như vậy cũng đủ nói lên thực lực của anh ta.

“Vù vù..”

Mấy dòng kiếm khí tản ra bốn phía, vài chiếc lá rụng tách ra từ trong, bên lề vô cùng chỉnh tề.

“Tài năng như thần!”

Vẻ mặt Lý Khải Lâm thán phục mở miệng, đây không phải là nịnh hót, mà là thân thủ của Tạ Doãn Thần thật sự rất kinh người.

Tạ Doãn Thần không để ý tới Lý Khải Lâm, mà chậm rãi thu tay về, sau đó ném thanh kiếm cho thư ký ở bên cạnh.

Thư ký lập tức bưng một chậu nước ấm tới, để cho Tạ Doãn Thần rửa hai tay.

Lý Khải Lâm ở bên cạnh nhìn, đợi động tác của Tạ Doãn Thần kết thúc, ông ta mới tiến lên khoanh tay nói: “Thế tử Tạ”

Đọc truyện chữ Full