TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1822

Chương 1822:

“Một câu trả lời thỏa đáng sao?”

Bùi Nguyên Minh nở nụ cười.

“Được, không bằng giám đốc công an Chân của chúng ta tới nói cho tôi biết, kế tiếp tôi nên cho cô câu trả lời thỏa đáng như thế nào đây!”

Vị Chân Giai Kỳ này đến từ nhà họ Chân ở thủ đỏ, nhìn năng lực có vẻ không nhỏ.

Nhưng đối với Bùi Nguyên Minh mà nói, còn chưa đủ tư cách chống lưng cho Lý Khải Lâm.

Đương nhiên là vì cô ta có quan hệ với nhà họ Chân ở thủ đô, Bùi Nguyên Minh không chút để ý giâm chết cô ta, khiến Chân Vũ Long càng thêm phẫn nộ.

“Cho câu trả lời thỏa đáng thế nào sao?”

“Cậu đã hỏi, vậy tôi sẽ nói cho cậu biết!”

“Bây giờ giá tiền sẽ thay đổi, một trăm linh năm nghìn tỷ!”

“Quỳ xuống dập đầu ba cái với ngài Lý!”

“Tự đánh gãy ba ngón tay.”

“Làm được không?”

Trên mặt Chân Giai Kỳ là biểu cảm lạnh nhạt: “Nếu cậu không làm được mà nói, tôi xin mời cậu về đồn chậm rãi bàn bạc.”

“Chúng tôi luôn có năng lực bàn bạc ra một kết quải”

Khi nói chuyện, Chân Giai Kỳ vỗ tay một cái, mấy người đàn ông mặc đồng phục võn đứng ở phía sau lập tức tiến lên trước, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, khí thế càng thêm kinh người.

Giống như chỉ cần một động tác, một ánh mắt của bọn họ, có thể khiến Bùi Nguyên Minh thân phục.

Bùi Nguyên Minh nhìn thấy cảnh này, mỉm cười nói: “Giám đốc công an Chân, phong cách làm việc này của cô, người biết sẽ cho rằng cô là cục trưởng của cục cảnh sát đây”

“Người không biết, còn tưởng cô là chị cả của giới xã hội đen!”

“Cô không sợ tôi gọi điện thoại tố cáo cô à?”

“Tố cáo sao?” Chân Giai Kỳ cười “xùy” một tiếng: “Cậu cứ việc gọi đi, có thể gọi được một người tới, tôi quỳ xuống gọi cậu một tiếng ông, còn thuận tiện hầu ngủ cậu nữa”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh ghét bỏ: “Không cần, cuộc sống của cô thối nát như thế, tôi sợ có bệnh”

“Răng rắc.. “

Thiếu chút nữa là Chân Giai Kỳ cắn phải lưỡi.

Tuy cô ta đã sắp ba mươi tuổi, nhưng thướt tha thùy mị, cho dù là dáng người hay gương mặt, đều là lựa chọn tốt nhất.

Những năm gân đây, dựa vào những thứ này, cô ta ở thủ đô đều xuôi gió xuôi nước.

Nhưng hôm nay một tên nhóc thối không biết trời cao đất rộng, vậy mà ghét bỏ cô ta.

Lúc này, Chân Giai Kỳ có kích động muốn tát Bùi Nguyên Minh ngã xuống đất.

Kết quả cô ta còn chưa nổi bão, Trần Duy Nghĩa đã tiến lên một bước, chỉ vào Bùi Nguyên Minh mảng: “Họ Bùi kia, mày thật làm càn!”

“Giám đốc công an Chân có thể nhìn trúng mày, là phúc mày tu luyện tám đời!”

“Huống hồ ở trước mặt giám đốc công an Chân, mày có tư cách gì kêu gào? Không phải mày chỉ là một tên bảo vệ nhỏ bé thôi sao? Làm bảo vệ ở biệt thự Hương Sơn lâu như vậy, mày thật sự cho rằng mày là chủ nhân ở đó rồi à?”

“Còn nữa, không phải là lúc trước mày rất ngông cuồng sao?”

“Còn ra tay đánh người, lại bắt người ta quỳ xuống, còn dám bảo người chèn ép tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ?”

“Nếu bây giờ mày có dũng khí, mày đánh tao trước mặt giám đốc công an Chân một cái thử xem?”

“Mày dám không?”

“Cho mày một nghìn lá gan, mày cũng không dám!”

Lúc này ngón tay của Trần Duy Nghĩa gần như sắp chọc tới mũi Bùi Nguyên Minh rồi.

Anh ta chính là muốn tùy ý nhục nhã Bùi Nguyên Minh trước mặt mọi người.

Bởi vì chỉ có làm như vậy, mới đòi lại được mất mặt trong hai ngày qua.

Hơn nữa anh ta rất muốn nhìn xem, Bùi Nguyên Minh hung hãn ương ngạnh, lúc này còn dám ra tay tát mình nữa không.

Mà đám nữ minh tinh vô cùng kiêu ngạo kia, cũng đều vươn hai tay ôm ngực, cười mà như không cười nhìn Bùi Nguyên Minh.

Bọn họ từng gặp nhiều cậu chủ thế tử rồi, bây giờ không nhịn được tò mò, người như Bùi Nguyên Minh, rốt cuộc là có can đảm cỡ nào.

Ngay cả Lý Khải Lâm đều lộ ra biểu cảm tràn ngập ý tứ hàm xúc.

Tên nhóc này rất trâu bò, rất có năng lực, nhưng đáng tiếc gặp phải Chân Giai Kỳ…

Đọc truyện chữ Full