TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1846

Chương 1846:

“Vù vù vù…”

Động tác của Tần Ý Hàm rất nhanh.

Nhưng thủ đoạn cận chiến của Dương Định Siêu cũng không tệ, hai khẩu súng trong tay anh ta được anh ta sử dụng như binh khí lạnh, chặn từng đợt tấn công của Tần Ý Hàm.

Âm thanh binh khí va chạm liên tục vang lên, thỉnh thoảng còn bắn ra tia lửa ở trong không trung, nhìn thấy mà ghê người.

Chỉ có thể nói, thân thủ của hai vị này đều không giống người thường, không hổ là nhân vật lớn ở thủ đô.

“Giết!”

Tần Ý Hàm liên tục tấn công đều không có hiệu quả, tay trái của cô ta run lên, lại ném một thanh kiểm trong ống tay áo ra, đồng thời gào rít xông vê trước.

Hai thanh kiếm hợp nhất, thể tấn công kinh người.

Dương Định Siêu không lùi mà tiến lên, hai khẩu súng trong tay đều bóp cò dưới khoảng cách quá gần.

“Pằng pằng păằng…”

Sắc mặt Tần Ý Hàm lại thay đổi, bị mấy phát súng bản liên tục lùi vê sau, tuy cô ta miễn cưỡng ngăn cản, nhưng lực đánh vào rất mạnh khiến thân thể cô ta không ổn định.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên để hai tay ở sau lưng nhìn cảnh tượng này, không lo lắng Tần Ý Hàm sẽ bị thua.

Cảnh tượng này khiến Tư Đồ Chí Khang càng khinh bỉ Bùi Nguyên Minh hơn.

Người phụ nữ của mình đều không lo lắng, Bùi Nguyên Minh này đúng là không có một chút lương tâm.

“Pằng pằng pằng…”

Dương Định Siêu kéo giãn khoảng cách, bắn súng lần nữa, bây giờ anh ta học thông minh, không trực tiếp bản giết, mà chọn phương thức vung súng, mỗi một viên đạn đều có góc độ xảo quyệt tàn ác, đều bắn vào chỗ hiểm của Tần Ý Hàm.

“Pằng pằng pằng…”

Tốc độ đổi đạn của Dương Định Siêu rất nhanh, một khi bị anh ta kéo giãn khoảng cách, hai khẩu súng trong tay anh ta luân phiên bản ra, không có ý dừng lại.

Tần Ý Hàm dùng toàn lực ứng phó, tuy đỡ được đa số viên đạn, nhưng cuối cùng vẫn bị mấy viên đạn phá vỡ phòng thủ, khiến bả vai cô ta bị trầy da, tuy không nguy hiểm tới tính mạng, nhưng có máu tươi chảy ra.

Tư Đồ Chí Khang thấy cảnh tượng này, không nhịn được thở dài: “Tần Ý Hàm xong đời rồi!”

Mọi chuyện giống như Tư Đồ Chí Khang dự liệu, Tần Ý Hàm không có khả năng là đối thủ của Dương Định Siêu.

Gương mặt Tần Ý Hàm tái mét, đang chuẩn bị tiếp tục tiến lên, nhưng Bùi Nguyên Minh vẫn luôn ở một bên xem diễn trò đột nhiên nói: “Khôi phục không tệ, có tiêu chuẩn bảy phần của cô lúc toàn thịnh”

“Nhưng mà sau này còn phải tăng huấn luyện, một khi khôi phục tới thời kỳ toàn thịnh của cô, cho dù là súng của anh ta cũng không bắn trúng “Còn nữa, cho dù lúc ra tay tốc độ có nhanh, nhưng động tác đẹp mắt nhiều lắm”

“Võ công trên thế giới này, sức mạnh vô địch, chỉ có nhanh là không phá được”

“Cô hiểu được điểm này, thực lực có thể tăng lên một tầng mới”

Bùi Nguyên Minh tiến lên phía trước, chặn giữa Dương Định Siêu và Tân Ý Hàm, thản nhiên nói: “Tôi dạy cho cô một chiêu, cô nhìn cho kỹ nhé.

Dương Định Siêu cười mỉa một tiếng, nói: “Dạy cô ta một chiêu sao?”

“Họ Bùi, cậu xứng sao?”

“Cậu…”

Còn chưa nói hết lời, Bùi Nguyên Minh đã bước ra nửa bước, nhìn như nửa bước đơn giản, nhưng đã áp trước người Dương Định Siêu, sau đó tay phải trở tay đánh ra.

“Bốp…

Dương Định Siêu căn bản không kịp phản ứng, trực tiếp bị Bùi Nguyên Minh tát một cái vào mặt, cả người bay về sau.

Lúc đập vào tường, vô cùng chật vật.

“Nhìn đã hiểu chưa?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.

Vẻ mặt Tần Ý Hàm suy tư, nói: “Anh Bùi anh ra tay quá nhanh, tôi không thấy rõ”

“Ừm, vậy thêm một lần nữa”

Bùi Nguyên Minh bước ra nửa bước lần thứ hai, trong khi Dương Định Siêu đang bò dậy, lại lập tức tát bốp vào mặt anh ta.

“Bốp…”

Bây giờ Dương Định Siêu bay ngược ra sau, đầu đập mạnh vào bể cá ở sảnh, lập tức nghe thấy được tiếng nổ truyền ra, trên gương mặt anh †a đều là bột phấn thủy tinh.

“Đã hiểu chưa?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh vẫn lạnh nhạt như cũ.

“Hình như đã hiểu, nhưng hình như không hiểu, anh Bùi, động tác của anh thật sự quá nhanh, nhưng không có bất cứ sự thay đổi nào, như vậy thật sự được sao?” Vẻ mặt Tân Ý Hàm thỉnh giáo.

“Vậy cô lại nhìn nhiều một lần đi!”

Đọc truyện chữ Full