TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1893

Chương 1893:

“Cậu có ý gì?”

Vẻ mặt Uông Vĩ Thành âm trầm, có dự cảm không tốt.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói; “Chủ tịch Uông ngài đúng là quý nhân hay quên, xem ra ngài đã quên đánh cược với tôi lúc trước.”

“Như vậy tôi nhất định phải nhắc nhở ông một câu.”

“Dựa theo ước định giữa tôi và ông, chỉ cần hôm nay Linh Đan có thể ký tên lên hợp đồng quyền đại lý của tài phiệt Thượng Tinh ở thủ đô”

“Như vậy ông sẽ nhường lại vị trí!”

“Nói ra, chủ tịch Uông, ồ… Bây giờ tiếp tục gọi ông là chủ tịch đã không thích hợp lắm”

“Ông Uông, may mà trí nhớ của tôi rất tốt, kịp thời nhắc nhở ông”

“Nếu không ông sẽ mất hết danh dự ở trong giới kinh doanh”

“Dù sao ông cũng là người chuẩn bị lên vị trí phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô”

“Ông không thể vào lúc sắp lên nắm quyền, thất tín cả thế giới, đúng không?”

Nghe thấy thế, vẻ mặt đám người ở đây rung động.

Mấy quản lý cấp cao xinh đẹp ở đây lại càng vươn tay che miệng, vẻ mặt khó có thể tin.

Tên nhóc này đang bức vua thoái vị à!

Đừng nhìn bộ dạng anh thản nhiên, nhưng từng chữ từng câu nói ra đều đánh lên Uông Vĩ Thành.

Mà sắc mặt Uông Vĩ Thành lập tức trở nên âm trâm, Bùi Nguyên Minh đây là trực tiếp đẩy ông ta vào trong ngõ cụt.

“Được, Bùi Nguyên Minh cậu giỏi lắm!”

“Hay cho một giám đốc điều hành!”

Sắc mặt Uông Vĩ Thành thay đổi mấy lần, cuối cùng ông ta tháo bảng tên chỗ ngực, đặt lên mặt đất, lạnh lùng mở miệng nói: “Dựa theo ước định, Uông Vĩ Thành tôi từ chức chủ tịch”

“Nhưng Uông Linh Đan có thể lên nắm quyền hay không, chỉ sợ phải xem ý của hội đồng quản trị”

Bùi Nguyên Minh cười tít mắt, tầm mắt nhìn một vòng xung quanh, sau đó thản nhiên nói: “Không cần phiền phức như vậy, tôi thấy hội đồng quản trị đều ở đây hết, các cổ đông cũng có mặt, không bằng chúng ta biểu quyết ngay tại đây đi”

“Không ủng hộ Uông Linh Đan kiêm nhiệm chức vụ chủ tịch, mời giơ tay!”

“Ủng hộ Uông Linh Đan kiêm nhiệm vị trí chủ tịch, mời đứng yên tại chỗ không cử động.

“Cậu…”

Gương mặt Uông Vĩ Thành vô cùng âm trầm, ông ta không thể ngờ tới vậy mà Bùi Nguyên Minh rút củi dưới đáy nồi, trực tiếp sử dụng chiêu này.

Ở trong tình huống như vậy, Uông Linh Đan vừa mới chiếm được quyền đại lý của tài phiệt Thượng Tinh ở thủ đô, không có người nào dám ngang nhiên phản đối cô ta.

Điều này cũng có ý nghĩa, Uông Linh Đan sẽ danh chính ngôn thuận lên làm chủ tịch.

Cho dù Uông Vĩ Thành trả giá cao cỡ nào, khi Uông Linh Đan thành công lên nắm quyền, thì đều mất đi tác dụng.

“Xem ra tất cả mọi người đều không phản đối, rõ ràng là tán thành Uông Linh Đan kiêm nhiệm vị trí chủ tịch, vậy chuyện này quyết định như vậy đi”

“Thư ký, lát nữa lập một biên bản hội nghị, để tất cả mọi người ký tên vào.”

“Còn đại diện Lý, làm phiền cô là người làm chứng”

Bùi Nguyên Minh vỗ tay nói.

Lý Hân Nghiên lại cười nói: “Đây là vinh hạnh của tôi”

“Chủ tịch Uông, chúc mừng cô”

Sau khi nói xong, Lý Hân Nghiên vươn tay về phía Uông Linh Đan vẫn đang trong trạng thái sững sờ.

“Phụt..”

Cuối cùng Uông Vĩ Thành không nhịn được, phun ra một ngụm máu, cắm đầu ngã lăn xuống đất.

Trong lúc mọi người luống cuống chân tay đưa Uông Vĩ Thành đi bệnh viện, Bùi Nguyên Minh xoay người rời đi.

Có hợp đồng quyền đại lý ở thủ đô, còn lấy được vị trí chủ tịch, sau này vị trí của Uông Linh Đan ở tập đoàn nhà họ Uông sẽ vững như núi Thái Sơn, bất cứ người nào cũng không có biện pháp động vào cô ta một chút.

Mà đợi sau ngày mai, mọi chuyện sẽ càng thêm ổn thỏa.

Buổi tối, biệt thự số một Hương Sơn.

Xử lý xong chuyện tập đoàn Uông Linh Đan mở cửa đi vào, vẻ mặt mệt mỏi ngồi trên ghế sô pha.

Bùi Nguyên Minh đang đọc sách sắc mặt hơi âm u, cô chủ này đã coi nơi này thành nhà mình rồi à?

Đọc truyện chữ Full