TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 1097: 1097

Ninh Nhất khuyên tôi trước đừng kích động: “Bây giờ chưa thể chắc là có phải Lương Phi hay không, nhưng theo lý mà nói, lúc ấy hắn bẫy chúng ta như vậy, sao hôm nay lại vẫn dám trở lại? Trước hắn bị cổ của mình cắn trả chỉ còn lại nửa cái mạng, bây giờ hắn lại dám trở2về, điều này chứng minh hắn có lý do! Nhưng hắn là loại người khá cực đoan, có thể trong lòng hắn, chúng ta là người ngăn cản hắn báo thù, thế nên đã trở thành đối tượng trả thù của hắn cũng nên.”

Tôi nghe mà đầu ong ong, phải nói là chúng tôi cũng không dễ dàng gì, lúc ấy5cứu nhiều người như vậy mà không những không được thưởng gì, còn rơi vào một cái đầu trọc, phận làm con rận biết phải làm sao... Chỉ mong lần này Đinh Nhật không đoán đúng.

Mấy ngày sau, tôi luôn chú ý đến tin về Vụ Đại Hải nhảy lầu, nhưng trên tin tức đưa tin nói, hai cha con là6do nhất thời nghĩ quẩn nên mới nhảy lầu tự sát, không có điểm nào khác thường.

Chẳng lẽ chúng tôi nhìn thấy việc “thu hồn” chỉ là chuyện tình cờ xảy ra? Những chú Lê không cho là thế, từ những miêu tả của chúng tôi, chú ấy kết luận, dù người đó có phải là Lương Phi hay không thì5đây cũng không phải là lần đầu ra tay, hắn lấy hồn phách của người chết hẳn là có mục đích khác...

Ngay khi chúng tôi đang thấp thỏm chờ kẻ thu hồn xuất hiện, thì lại xảy ra một án mạng gây chấn động. Đó chính là người đàn ông hơn ba mươi tuổi, vì chiếm sổ tiết kiệm mà ra3tay với người đã dưỡng dục mình hơn ba mươi năm, chỉ vì cha mẹ không chịu đưa tiền để gã ủng hộ cho nữ diễn viên mình thích. Cuối cùng gã gửi toàn bộ tiền tiết kiệm của cha mẹ mình cho nữ diễn viên mình thích, sau đó đã tự cắt cổ mình. Bởi vì mấy ngày nay trời nóng bức nên khi hàng xóm ngửi thấy mùi thối mới báo cảnh sát.

Vụ án này đã gây xôn xao trong dư luận xã hội, dù mọi người đều chỉ trích tên hung thủ này, vì để cung cấp cho một người phụ nữ không biết mình là ai mà có thể ra tay ác độc với cha mẹ đã nuôi dưỡng mình nhiều năm như vậy, nhưng mặt khác cũng cảm thấy cha mẹ gã giáo dục con trai thành một đứa trẻ to xác, không có đóng góp gì cho xã hội.

Nhưng khi trên mạng phát tán video về vụ người thanh niên kia vào nhà cha mẹ, tôi lại nhìn thấy một bóng người khác... Lần này tôi thấy rõ được mặt hắn, đây không phải Lương Phi thì là ai?

Nhưng lần này so với lần trước, rõ ràng hắn gầy đi rất nhiều, hốc mắt lõm sâu giống như kẻ nghiện thuốc! Xem ra sau khi bị cổ của mình cắn trả, hắn đã bị thương không nhẹ, hẳn là bây giờ còn chưa hồi phục.

Lương Phi lại xuất hiện ở đây chắc chắn là để thu thập hồn phách, nhưng vấn đề là khi bị hại, hai người này còn chưa chết. Điều này làm tôi nghi ngờ cái chết của họ có liên quan gì đến gã hậu duệ của tộc Hắc Miêu này không. Vì vậy tôi và Đinh Nhất đi tìm Bạch Kiện, để anh ta hỗ trợ lấy đoạn video, xem Lương Phi đã đến vào giờ nào, đi giờ nào...

Lúc đầu Bạch Kiện tưởng chúng tôi được khách hàng ủy thác đi thăm dò, sau đó tôi nói lại chuyện Lương Phi xuất hiện cho anh ta, anh ta rất bất ngờ nói: “Người này đúng là quá nguy hiểm, nếu như cậu gặp lại hẳn thì phải cẩn thận hơn nữa...”

Tôi hừ lạnh nói: “Nếu không phải do hắn thì tôi cũng không rơi vào kết cục âm khí cả người thế này, lại càng không bị Hắc Bạch Vô Thường kia in lên người cái ấn tỏa hồn chó má này. Tôi luôn nhớ món nợ ấy, tốt nhất là hắn đừng làm gì chạm đến tôi...” Sau đó chúng tôi cùng xem đoạn băng ghi hình đêm đó, phát hiện Lương Phi đúng là theo thằng con phá của” trở về, có thể nhìn thấy hắn đi vào hành lang, nhiều giờ sau hắn mới đi một mình ra ngoài.

Đứa con phá của tên Tôn Nghĩa, cha mẹ gã ở trong một căn hộ cũ trên tầng sáu, một trong số mười hai căn hộ ở đây. Sau đó bọn Bạch Kiện phái người kiểm tra từng nhà còn lại, nhưng họ đều nói chưa từng nhìn thấy Lương Phi. Như vậy có thể nói, khi Lương Phi đi vào tòa nhà này trong nhiều giờ, hoặc là hắn đứng đợi trong hành lang, hoặc là theo chân Tôn Nghĩa vào nhà cha mẹ gã. Mặc dù các dấu hiệu có ở hiện trường cho thấy Tôn Nghĩa giết cha mẹ gã, nhưng dẫu sao ba người trong cuộc đều chết cả, cho nên lúc đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì cũng không ai có thể nói rõ. Bởi chuyện có dính líu đến Lương Phi nên chúng tôi không thể không làm rõ chân tướng mọi chuyện. Vì vậy Bạch Kiện đưa chúng tôi đi xem thi thể Tôn Nghĩa và cha mẹ gã. Bởi vì lúc ấy nhân viên nghiệm xác đang ở trong khám nghiệm tử thi, nên chúng tôi phải đợi ở cửa một lúc. Chờ khi mọi chuyện xong rồi, Bạch Kiện mới đẩy cửa ra, đưa chúng tôi vào phòng nghiệm xác...

Sau khi đi vào, tôi trông thấy thi thể một người đàn ông trung niên nằm lạnh như băng trên bàn giải phẫu, mặc dù thi thể đã được may lại, nhưng trước ngực có một mảng cách thật to hình tam giác làm ai nhìn thấy cũng giật mình.

Tôi từ từ đến gần, chút tàn hồn thuộc về người chết dần hiện ra trước mắt tôi... Người chết là cha Tôn Nghĩa, tên là Tôn Hải Bình, khi còn sống, ông ấy là cán bộ về hưu của Cục thủy lợi thành phố. Mẹ Tôn Nghĩa vì bệnh tật quanh năm, cho nên đã nghỉ làm hai mươi năm trước.

Mặc dù tiền lương của Tôn Hải Bình rất cao, nhưng tiền lương của bạn già thì không cao, hằng năm lại cần thuốc thang nên cuộc sống cũng không quá giàu có. Hơn nữa họ còn phải nuôi Tôn Nghĩa - đứa con phá của, cuộc sống của hai vợ chồng cũng trở nên khó khăn. Thật ra khi còn bé Tôn Nghĩa không như vậy, gã không khác gì những đứa trẻ khác, có thể do khi đó điều kiện gia đình tương đối tốt, cho nên mới hình thành cho gã tính tình thất thường, nói thẳng ra chính là do được hai vợ chồng Tôn Hải Bình nuông chiều.

Tôn Nghĩa là nhóm con một đầu tiên khi quốc gia bắt đầu chính sách kế hoạch hóa gia đình, Tôn Hải Bình chỉ có mình gã là con trai, cho nên các ông các bà, cả các cô dì chú bác trong nhà đều vô cùng nuông chiều cục cưng Tôn Nghĩa này. Vì vậy Tôn Nghĩa là thuộc nhóm “tiểu hoàng đế”, “tiểu công chúa” đầu tiên của Trung Quốc thời đại mới... Dĩ nhiên, cũng không phải tất cả con một đều được nuông chiều, nhưng bởi vì lúc đó Tôn Hải Bình có chút thực quyền nhỏ nên không tránh khỏi có người nịnh hót, ở nhà thường có người đến tặng quà cáp. Bây giờ nghĩ lại thì thấy may mà cha Tôn Nghĩa rút sớm, nếu không có lẽ đã bị điều tra cũng không chừng. Nhưng dù vậy cũng không ngăn được việc Tôn Nghĩa bị làm cho hư nết! Tôn Nghĩa từ nhỏ muốn gì cũng được, nếu không thì sẽ khóc lóc om sòm chơi xấu, lăn lộn trên đất...

Đọc truyện chữ Full