Chương 1928:
Bùi Nguyên Minh tiếp tục thản nhiên nói: “Còn Hùng Minh Triết chết, rốt cuộc là ai làm, tôi nghĩ lúc ấy có không ít đệ tử của Long Môn ở đây, mới có thể cho tôi một lời giải thích”
“Việc này tôi vốn không cần thiết phải giải thích với mọi người.”
“Nhưng nếu môn chủ Long mời tôi tới đảm nhiệm chức vụ phân hội trưởng của Long Môn thủ đô này”
“Như vậy tôi cần giải thích với đệ tử của Long Môn một chút”
“Trước mắt Tần Ý Hàm và Sở Tuấn Hiên đã hiểu rõ mọi chuyện trước đây, cũng tin lời giải thích của tôi, bây giờ đã gia nhập dưới trướng tôi”
“Chỉ còn lại chi này của phó hội trưởng”
“Nếu tôi tới thủ đô lên nắm quyền, như vậy người nào cũng không ngăn được bước chân của tôi”
“Tối nay Bùi Nguyên Minh tôi đứng ở đây, người nào không phục, cứ việc lên lôi đài, người nào có thể đánh thẳng tôi, vị trí phân hội trưởng này tôi sẽ chắp tay nhường cho!”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nói, nhưng mang theo hương vị chân thật đáng tin.
Mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, không thể ngờ tới vậy mà Bùi Nguyên Minh thật sự là phân hội trưởng do môn chủ Long chỉ định.
Nếu là như vậy, thân phận của anh ai có thể kháng cự?
Cho dù là Uông Vĩ Thành, cũng chưa có tư cách kháng cự đúng không?
Hơn nữa Bùi Nguyên Minh nhìn thờ ơ bình thản, nhưng trong lời nói lại ẩn chứa sát ý.
Uông Vĩ Thành bị ánh mắt của Bùi Nguyên Minh đảo qua, lập tức run lấy bẩy theo bản năng, chỉ cảm thấy vô cùng chột dạ.
Đồng thời, còn có người cảm nhận được, không biết lõi ra vào bị đóng lại từ lúc nào, nấu chuyện tối nay không xử lý ổn thỏa, e rằng sắp máu chảy thành sông.
Vẻ mặt Uông Vĩ Thành rét lạnh, lúc này chậm rãi đứng trên đài cao, nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh nói: “Họ Bùi kia, đừng nói nhiều lời vô nghĩa như thế”
“Nếu cậu là phân hội trưởng do môn chủ Long nâng lên, như vậy ông ấy sẽ đưa lệnh bài phân hội trưởng cho cậu đúng không?”
“Bây giờ lệnh bài ở đâu? Cậu có thể lấy ra, tôi sẽ coi cậu là phân hội trưởng!”
Đám người bên cạnh Uông Vĩ Thành sửng sốt một lát, sau đó bất chợt lớn tiếng nói: “Không sai, cậu có thể lấy ra lệnh bài của phân hội trưởng, cậu sẽ là phân hội trưởng!”
“Nếu không lấy được, chứng minh những lời cậu nói đều là giả!”
“Một người ngoài dám ngụy trang thành phân hội trưởng của Long Môn tôi, cậu sẽ chết không có chỗ chôn”
Nghe đám người xung quanh mở miệng nói, trên gương mặt Uông Vĩ Thành lộ ra nụ cười hài lòng. Theo ý ông ta, chỉ cần có thể dựa thế nghiền áp Bùi Nguyên Minh, như vậy cho dù chiến lực của Bùi Nguyên Minh rất mạnh đều không có ý nghĩa gì.
Đây chính là hai quyền khó địch bốn tay, không đỡ nổi nhiều người, những lời này không nói suông.
Đồng thời tay phải của Uông Vĩ Thành bỏ vào trong túi, lúc này lệnh bài như ngọc ở trong túi tỏa ra ý lạnh, đây là một trong những quân bài chưa lật của Uông Vĩ Thành tối nay.
Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế, lại cười nói: “Phó hội trưởng Uông, không phải lệnh bài phân hội trưởng ở trên người ông đấy sao?”
“Lúc trước tôi đã giao cho ông bảo quản, ông quên rồi à?”
“Nói linh tinh!” Gương mặt Uông Vĩ Thành rét lạnh: “Thứ quan trọng như lệnh bài phân hội trưởng, sao lại giao cho người khác bảo quản được?”
Bùi Nguyên Minh cười, ra hiệu bằng tay, chỉ thấy Sở Tuấn Hiên bước ra nửa bước, sau đó cầm một cái điều khiển từ xa mở màn hình ở sân, sau đó Bùi Nguyên Minh ấn di động, mở một video clip chiếu đến trên màn sân khấu.
Trên hình ảnh, Bùi Nguyên Minh vươn tay đưa lệnh bài tới trước mặt Uông Vĩ Thành, mà Uông Vĩ Thành cũng vươn tay nhận lấy.
Tuy video clip này không có bất cứ cuộc đối thoại nào, nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được, lệnh bài phân hội trưởng thật sự là Bùi Nguyên Minh giao cho Uông Vĩ Thành.
Video clip mở xong, Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Phó hội trưởng Uông, không phải là ông định nói với mọi người, là tôi giao lệnh bài phân hội trưởng cho ông, cho nên ông sẽ lên làm phân hội trưởng đấy chứ?”
“Ông cảm thấy ông xứng sao?”