TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 1251: 1251

“Không phải chứ? Anh Huy sao lại muốn cắt đứt tay của mình? Nơi này cách bệnh viện cũng phải một hai trăm cây số, vết thương lớn như thế mà chỉ có một mình thì2làm sao có thể sống được?” Lão Hải nói với vẻ mặt không thể tin.

Đinh Nhất trầm giọng nói: “Nhưng đây là biện pháp duy nhất giúp anh ta có thể sống sót...”

Sau đó tôi nói7với lão Hải: “Nhân viên đội tìm kiếm cứu hộ trước đó không tìm thấy anh Huy, bởi vì phương hướng bọn họ tìm không đúng, theo hướng vết máu nhỏ trên tảng đá này, thì1rất có thể anh ta đi về hướng đông bắc, cũng chính là hướng hẻm núi lúc nãy chúng ta leo xuống.”

Lão Hải nghe giải thích xong vẫn không hiểu rõ, bởi vì kinh nghiệm sống7ngoài dã ngoại của anh Huy có thể nói rất phong phú, sao anh ta lại có thể phạm vào sai lầm trí mạng cấp thấp như vậy? Nhưng lão Hải làm sao biết được, tình0huống lúc đó của anh Huy, muốn giữ mạng sống cũng chỉ có thể làm như thế...

Sau đây chúng tôi vẫn tìm kiếm theo hướng kia, trong lúc tìm kiếm, Đinh Nhất vẫn luôn theo sát Hoàng Tiểu Quang, đề phòng cậu ta chạy mất giống Hoàng Hữu Phát. Tôi cứ nghĩ chỉ cần đi vài cây số là có thể tìm được chủ nhân của nửa cánh tay kia.

Thật không ngờ chúng tôi đi ròng rã mười mấy cây số, mới bắt gặp một bộ thi thể đã hư thối khá nhiều dưới một gốc cây khô... Tôi vừa đến gần đã cảm nhận được tàn hồn của Lưu Ninh Huy, thật không ngờ anh ta có thể đi xa như vậy, chỉ tiếc cuối cùng kiệt sức mà chết ở nơi này.

Sau khi nhìn thấy thi thể của anh Huy, lão Hải sửng sốt một lúc lâu mới thở dài: “Đúng là người đàn ông mạnh mẽ... Đã thế này mà vẫn có thể đi được mười mấy cây số.” Trong lòng tôi cũng thổn thức, chỉ tiếc người như thế vậy mà lại chết ở chỗ này, không biết vợ chưa cưới của anh ta là Lý Ninh Thiến biết chuyện này sẽ cảm thấy như thế nào?

Trong ký ức tàn hồn của Lưu Ninh Huy, tôi biết được vì cái gì mà thời điểm này anh ta nhất định phải lên núi dò đường, hóa ra anh ta nghĩ sau khi kết hôn không ham chơi nữa, phải làm tốt trách nhiệm của một người chồng. Cuộc sống trước đây của Lưu Ninh Huy rất tùy ý, muốn đi đâu chơi là đi, có lúc đi gần nửa năm. Cha mẹ và người thân mặc dù không hài lòng những vẫn phải chiều theo tính anh ta, họ cảm thấy anh ta vui là được rồi. Nhưng sau khi ở bên cạnh Lý Ninh Thiên, trong lòng anh ta có thêm sự lo lắng, mỗi lần ra ngoài, bởi vì sợ Lý Ninh Thiển sẽ lo lắng, cho nên không dám làm gì tùy thích như trước. Đến tận khi cầu hôn Lý Minh Thiện, anh ta mới hiểu rõ mình nên kết thúc cuộc sống trước đây, bởi vì anh ta không nỡ để vợ phải lo lắng cho mình... Thế là anh ta đưa ra một quyết định, đó chính là trước khi kết hôn tìm ra một con đường mới, sau đó dẫn theo mấy người bạn thân hay leo núi cùng đi một chuyến, coi như đặt một dấu chấm viên mãn cho nửa đời trước của mình.

Nhưng chắc chính anh ta cũng không nghĩ tới, vẽ cho nửa đời trước của mình một dấu chấm, cũng đặt luôn cho tuổi già của mình một dấu chấm... Loại người không có truy cầu giống như tôi, có lẽ mãi mãi cũng không thể hiểu được ý nghĩ “tìm đường chết” của Lưu Ninh Huy, nhưng tôi lại không thể không kính nể anh ta vì có thể còn sống trở lại bên cạnh vợ chưa cưới mà làm ra lựa chọn như thế. Mặc dù... Cuối cùng anh ta vẫn thất bại.

Thật ra lúc đó anh ta bị hai chú cháu họ Hoàng đánh bất tỉnh xong, ngất đi một lúc, khi bọn họ giơ anh ta lên chuẩn bị ném xuống vách núi, Lưu Ninh Huy đã tỉnh lại, chỉ là lúc đó anh ta không có sức lực để phản kháng.

Nhưng khi anh ta bị ném xuống, vẫn theo bản năng nắm lấy dây leo trên vách núi để làm chậm tốc độ rơi xuống, bởi vậy khi rơi lên trên mặt mấy tảng đá, anh ta cũng không bị thương quá nặng. Nhưng thật không may là tay trái Lưu Ninh Huy lại cắm vào khe hở giữa hai vách đá, bất kể dùng sức thế nào cũng không thể kéo ra... Hai khối đá này to gần bằng một chiếc bàn, với sức một mình anh ta căn bản không đẩy ra được.

Không còn cách nào khác, Lưu Ninh Huy đành phải dựa nghiêng trên tảng đá hi vọng có người đi ngang qua rồi hướng đối phương cầu cứu. Thế nhưng vị trí này khá bí ẩn, Hoàng Hữu Phát ném anh ta xuống chỗ này, chính là vì không muốn người khác phát hiện ra thi thể của anh ta.

Cứ như vậy, Lưu Ninh Huy chỉ dựa vào nửa bình nước còn lại trong người chèo chống một ngày đêm, nhưng mãi vẫn không thấy ai đi qua chỗ này. Càng không nghĩ tới là, điều này không phải là thảm nhất... Bởi vì chạng vạng tối ngày thứ hai, trời đột nhiên bắt đầu mưa, mà càng lúc càng to.

Lưu Ninh Huy nhanh chóng nhận ra, anh ta đang ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, bởi vì hẻm núi đá vụn này vô cùng có khả năng là một con mương dẫn lũ của tự nhiên, nếu như vẫn bị kẹt ở chỗ này, chỉ sợ đến lúc lũ quét tới, thật sự chỉ có nước nhắm mắt chờ chết.

Nhưng vừa nghĩ tới người vợ hiền cùng cuộc sống tốt đẹp vừa mới bắt đầu, làm sao có thể chết ở chỗ này? Thế là anh ta liều mạng muốn rút tay trái ra khỏi khe đá, nhưng da thịt trên cánh tay đều bị xé rách mà làm thế nào vẫn không rút ra được... Không còn cách nào khác, Lưu Ninh Huy nghĩ tới một hạ sách... Mặc dù biện pháp này nghe hơi điên cuồng, nhưng lại là cách duy nhất có thể giúp anh ta sống sót! Dù tôi chỉ đọc ký ức tàn hồn của Lưu Ninh Huy, không thể trải nghiệm cảm giác thật, nhưng cũng toát mồ hôi... Chỉ thấy anh ta dùng tay phải tìm mấy cái túi trên người rồi một con dao găm Thụy Sĩ tinh xảo xuất hiện trong tay.

Mỗi lần ra ngoài anh ta đều mang theo con dao quân dụng này trong người, có thể nói nó vô cùng hữu dụng, thế nhưng Lưu Ninh Huy không thể ngờ rằng, hôm nay anh ta phải dùng con dao này cắt đứt bàn tay trái của mình. Quá trình này tôi không muốn nói quá nhiều, bởi vì đó là một trải nghiệm người bình thường không thể chịu đựng được, phải là người có ý chí kiên cường mới có thể xuống tay với chính mình, điều này làm tôi mặc cảm... Hay là thật đến lúc như thế, tôi có lẽ sẽ làm được. Mặc dù dạo quân dung của anh Huy rất sắc bén, nhưng tiếc là nó quá nhỏ, không chém đứt được xương, bởi vậy mỗi một dao của anh Huy đều phải cắt dọc theo khe hở của khớp nối, chỉ có như vậy mới có thể thuận lợi cắt đứt cánh tay mình, quá trình này có thể nói là khá dài... Giữa quá trình có vài lần vì cực kì đau đớn mà anh ta bất chợt hôn mê, nhưng cũng nhanh chóng tỉnh lại.

Khi Lưu Ninh Huy cắt đứt toàn bộ cánh tay mình, nước trong khe núi đã ngập khá sâu, anh ta không kịp cầm máu liền lội nước đến một chỗ cao hơn, nếu không cụt một tay mà lại bị nước cuốn trôi... thì lúc đó chính thức xong đời.

Đọc truyện chữ Full