*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng cứ kéo dài mãi như thế cũng không phải cách, nếu cảnh sát mãi vẫn không thể xác định thi thể trong ống xả nước thải là Vương Lượng, tất nhiên cũng không thể tìm đến nhà gã, càng không thể biết thứ gã giấu ở trong nhà có bị Tân Vũ lấy đi hay chưa. Chẳng còn cách nào khác, chúng tôi đành để Đinh Nhất mạo hiểm, lặng lẽ đột nhập vào nhà Vương Lượng, bởi vì chỗ gã giấu USB rất đặc biệt, cho nên tôi nghi ngờ khả năng Tân Vũ lấy được nó không lớn! Tối cùng ngày, ba chúng tôi lái xe đến dưới nhà Vương Lượng, sau đó tôi và chú Lê chờ ở trong xe,2Đinh Nhất lên lầu tìm Tôi không cần lo lắng đến bản lĩnh mở khóa của Đinh Nhất, chỉ sợ anh ta vào nhà rồi để lại dấu vết gì đó thôi.. May mà Đinh Nhất trở lại rất nhanh. Khi Đinh Nhất ngồi lại vào xe, trong tay anh ta đã có thêm một chiếc USB nhỏ màu đỏ Y như tôi nghĩ, nhà Vương Lượng bị lật tung lên, nền nhà bên trong bậu cửa còn dính đầy vệt máu khô.. Mà cái USB Vương Lượng tự nhận là có thể bảo vệ mạng sống đã bị gã giấu bên trong một ổ điện trên tường. Lúc ấy Tấn Vũ ở ngoài cửa, sau khi Vương Lượng nhìn lướt qua căn hộ mình ở rồi lập tức8lấy một chiếc tua vít từ trong ngăn kéo ra, nhanh chóng tháo một ổ điện ở trên tường, sau đó giấu USB vào bên trong Thật ra nếu lúc ấy Tân Vũ thử ổ điện này thì sẽ phát hiện nó không có điện! Nhưng Tân Vũ đã xem nhẹ sự nhanh trí của Vương Lượng, vốn hắn chẳng ngờ vào lúc gấp gáp như thế mà Vương Lượng có thể nhanh chóng tìm được một nơi bí mật như vậy để giấu chứng cứ. Có điều khi đó Vương Lượng chắc cũng chẳng ngờ, một loạt hành động này của gã đều hoàn thành bằng từng giây đếm ngược trong mạng sống của mình.. Tiếp theo tôi cắm USB vào laptop trên xe, ngay9lập tức có rất nhiều bảng tính excel bật mở Thực tế thì không cần xem tôi cũng biết nội dung bên trong là gì Bởi vì thời gian gấp rút nên tôi nhanh chóng sao chép lại tất cả bảng tính này, rồi để Đinh Nhất đặt USB về chỗ cũ, chờ cho sau này bị cảnh sát phát hiện ra.. Đương nhiên, khi chúng tôi chạm vào USB đều là cách lớp khăn giấy, làm vậy để bảo đảm chúng tôi sẽ không lưu lại dấu vân tay trên USB, Sau khi trở lại khách sạn, tôi cẩn thận xem xét chứng cứ của Vương Lượng, đúng là khá “giật gân” đấy! Mặc dù tôi không quen biết ai trong cái danh sách chi tiết2này, nhưng nhìn chức vụ của họ thì biết cả đám đều là những kẻ nắm quyền to. Những liên lụy trong này cực rộng, thật sự khiến người ta phải líu lưỡi, chẳng trách Giang Y Nam lại không từ thủ đoạn như thế! So với những bằng chứng này, một vụ xả nước thải trái phép nho nhỏ có là gì? Trong mấy năm nay, Giang Y Nam dựa vào những người này gom tiền tài một cách điên cuồng, chẳng lẽ cô ta không sợ có một ngày sẽ đi đến bước đường cùng sao? Bằng chứng này thực sự quá ghê gớm, đừng nói giết một Vương Lượng, tôi tin chỉ cần có thể lấy được thứ này về, dù phải2giết mười Vương Lượng, Giang Y Nam cũng sẽ không tiếc.. Nhưng bằng chứng này ở trong tay chúng tôi lại chẳng có ý nghĩa gì, bởi vì chúng tôi không phải người liên quan đến vụ án Ở trong tay chúng tôi, thứ này không khác gì một đống những con số dày đặc, không thể chứng minh bất cứ điều gì? Cho nên nếu muốn tất cả mọi chuyện bị lật tung lên, nhất định phải do cảnh sát tìm được chiếc USB mà Vương Lượng giấu đi, để cái chết của gã có ý nghĩa, trong mắt cảnh sát còn có thêm động cơ gã bị giết nữa, như vậy tất cả mọi chuyện sẽ trở nên hợp tình hợp lý. Sau khi đưa chúng tôi về khách sạn, Đinh Nhất quay lại chỗ của Đoạn Hiểu Cương Thằng nhóc này là nhân chứng cuối cùng còn sống, nếu hắn cũng chết, đến lúc đó mới thật là chết không đối chứng! Nhưng tên ngốc Đoạn Hiểu Cương này cả ngày cứ nghĩ đến chuyện né tránh quỷ chết oan dây dưa! Hắn nào biết đâu rằng, “lòng người khó dò” thường còn đáng sợ gấp mười lần ác quỷ!! Đến chính tôi cũng thật sự cảm thấy sốt ruột giùm cho chỉ số thông minh của thằng nhãi này.. Chẳng lẽ hắn chẳng hề lo lắng mình sẽ có cùng một kết cục với Vương Lượng ư? Sáng sớm hôm sau, Đinh Nhật xách Đoạn Hiểu Cương với vẻ mặt hoảng sợ về Hóa ra đêm qua, Tân Vũ thật sự không chờ nổi đến lúc có cơ hội nữa, mà thừa dịp ban đêm đột nhập vào nhà Đoạn Hiểu Cương chuẩn bị xuống tay, đúng lúc bị Đinh Nhất vừa quay trở lại cản kịp, anh ta đánh Tân Vũ bị thương và cứu được Đoạn Hiểu Cương suýt nữa đã bị người ta làm thịt Nếu lúc ấy không có Đinh Nhất ở đó, có thể Đoạn Hiểu Cương đã chết chắc rồi Nghe Đinh Nhất nói, tài nghệ của Tân Vũ cũng không bình thường, đừng thấy hiện giờ hắn là một kẻ sống ngoài vòng pháp luật, nhưng chắc hẳn thời trẻ đã từng đi lính, bằng không người thường tuyệt đối không có bản lĩnh như hắn, hắn vậy mà có thể chạy thoát khỏi tay Đinh Nhất?! Đoạn Hiểu Cương bị hoảng sợ, mặt mày vẫn đờ đẫn, dường như không hiểu được tại sao Tân Vũ muốn giết mình? Tôi lạnh giọng hỏi hắn: “Việc giết Lương Siêu và Vương Lượng, anh đều tham gia, cách tốt nhất để làm người sống ngậm miệng chính là biển anh ta thành người chết.. Anh hiểu chưa?” Đoạn Hiểu Cương nghe xong suy nghĩ cả buổi mới bật ra một câu: “Các ngươi rốt cuộc là ai?” Tôi thầm mắng trong lòng: “Đệch, sao chỉ số thông minh của thằng cha này lại online rồi?” Sau đó chủ Lê mới ăn ngay nói thật với hắn ta: “Chúng tôi tới để tìm phóng viên Lương Các cậu giết chết cậu ta như thế nào, rồi giấu xác như thế nào chúng tôi đều biết rõ rành rành.. Có điều cậu cũng không cần lo lắng, chúng tôi không phải cảnh sát, mà là được sự ủy thác của vợ Lương Siêu để đến tìm xác Lương Siêu Vậy nên chuyện cậu làm trước đây không liên quan gì tới chúng tôi hết.” Nghe vậy, sắc mặt của Đoạn Hiểu Cương bỗng trở nên xanh mét, cả buổi cũng không thốt ra một chữ, tôi lập tức rèn sắt khi còn nóng: “Anh yên tâm, chúng tôi sẽ không nói ra những chuyện anh làm, nhưng vấn đề hiện giờ là Tân Vũ muốn giết anh, bởi vì anh đã biết quá nhiều chuyện của bọn họ Sao Tân Vũ và Giang Y Nam có thể giữ anh lại chứ? Anh nhìn kết cục của Vương Lượng là sẽ biết.” Đoạn Hiểu Cương nghe tôi nhắc tới Vương Lượng thì cảm xúc hơi kích động: “Sao gã ta có thể so với tôi được? Là gã ta muốn phản bội chị Nam, tên đó quá tham lam, chị Nam cho gã 5% cổ phần khách sạn cũng không thỏa mãn, đáng bị làm thịt!” Tôi hừ lạnh và nói: “Ồ? Vậy bây giờ vì sao chị Nam của anh lại đối xử với anh như vậy? Tôi thấy anh đúng là trung thành và tận tâm với cô ta mà, nhưng cuối cùng không phải cũng có kết cục bị thủ tiêu giống nhau sao?”Căn cứ vào lời khai của Đoạn Hiểu Cương, xác của phóng viên Lương bị ném vào ống nước thải trước Vương Lượng
Nhưng trước đó, khi Phòng Bảo vệ môi trường tiến hành dỡ bỏ ống nước thải dài mấy cây số đó lại chỉ phát hiện xác của Vương Lượng, cũng không thấy Lương Siêu.. Nói cách khác, xác của Lương Siêu đã bị nước thải đẩy vào khe hở ngầm kia rồi. Tuy nhiên, không ai biết rõ tình hình phía dưới, có lẽ đó chỉ là một khe hở ngầm bình thường, nước thải chảy vào đó sẽ từ từ thấm vào lòng đất; hoặc là bên dưới có mạch nước ngầm, nước thải chảy xuống sẽ bị cuốn đi nhanh chóng. Nếu là về trước, chắc hẳn sẽ không khó tìm thấy xác của Lương Siêu, nhưng nếu là về sau.. đích thực là không dễ tìm! Còn khó khăn hơn cả tìm xác giữa biển, cơ hội có thể tìm thấy cực kì bé nhỏ. May mắn là, khi nhân viên kiểm tra đo lường môi trường xuống khe hở để xem xét tình hình ô nhiễm, phát hiện dưới đây chỉ là một khe nứt dưới đất bình thường, cũng không có mạch nước ngầm chảy gì cả Mặc dù đã bị nước thải xả đầy, nhưng nếu bơm hết toàn bộ nước thải đi, chắc sẽ có thể giảm mức độ ô nhiễm xuống thấp nhất, đồng thời cũng có thể tìm được xác của Lương Siêu. Có điều phương án này lại bị bác bỏ rất nhanh, bởi vì dưới này tích tụ nước thải của khách sạn Giang Nam Mỹ Nhân trong mấy năm nay, cho dù có thẩm xuống lòng đất một phần, nhưng nếu muốn dùng xe bồn bơm từng xe một thì phải bơm đến năm nào tháng nào đây?! Thêm nữa, bơm một lượng nước thải lớn như vậy ra rồi phải đưa đến nhà máy xử lý nước thải nào? Hiện giờ các nhà máy xử lý nước thải đều có nước thải riêng cần được xử lý mỗi ngày, có bao nhiêu công suất dư ra để xử lý sổ nước thải đó chứ? Có điều, việc bảo vệ môi trường cũng không tới lượt chúng tôi nhọc lòng, nhưng nếu không bơm nước thải ra, chúng tôi có thể đi đâu tìm xác của Lương Siêu? Đến cuối cùng đành phải vất vả các đồng chí cảnh sát của chúng ta, chỉ có thể cắn răng lặn xuống nước vớt lên.. Mấy ngày nay chúng tôi vẫn luôn ở thị trấn chờ kết quả cùng với Khâu Bình Xét đến cùng, ở đây chúng tôi cũng không có người quen, nên không thể vào khe ngầm xem xét tình hình, bởi vậy cũng chỉ có thể chờ tin tức ở khách sạn Ngày thứ hai sau khi cảnh sát xuống nước vớt xác, họ đã bắt đầu lần lượt phát hiện ra xương của con người, tuy rằng không phải quá hoàn chỉnh, nhưng tốt xấu gì cũng coi như là tìm được hài cốt của Lương Siêu. Cũng không biết có phải vì khe nước thải dưới đất này có sinh vật ăn thịt thối, hay không gian nơi này lớn hơn ống dẫn nước thải, nên làm tăng tốc độ thối rữa của thi thể hay không.. Mà thi thể của Lương Siêu đã hóa thành xương trắng, nếu không làm đối chiếu ADN thì không cách nào xác định rốt cuộc người chết có phải Lương Siêu hay không Có điều đây cũng chỉ là vấn đề thời gian, bởi vì ai trong chúng tôi cũng đều rõ ràng, những xương cốt đó chính là của Lương Siêu. Không bao lâu sau, Tân Vũ đã bị cảnh sát bắt giữ Vì hắn sa lưới, những kẻ liên quan đến vụ án do Giang Y Nam cầm đầu trên cơ bản đều đã đền tội cả Về phần nhô lên bao nhiêu củ cải, kéo theo bao nhiều bùn đất.. chẳng phải do chúng tôi nói là được Khi chúng tôi về đến nhà đã là một tháng sau Tôi thực sự không ngờ việc làm không công này mà cũng có thể trì hoãn thời gian dài như vậy Có điều cũng không thành vấn đề, vì sau tất cả, kết quả vẫn tốt đẹp, cuối cùng chúng tôi đã tìm được hài cốt của phóng viên Lương.