*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sở Vương và Tống Ngọc du ngoạn ở đầm Vân Mộng, sai Tống Ngọc viết “Cao đường phú” Trời tối, vua nằm mộng thấy cùng thần nữ mây mưa “Tiểu cổ” tức “Thanh Khê tiểu cô”, người phụ nữ thời cổ, ở một mình suốt đời không chồng con gì. Chú Lê lại còn dẫn thơ văn cơ à? Chỉ không biết là ai đã khắc ba chữ trước mặt này, đây cũng coi như giữ lại cho những người phụ nữ phong trần đã chết xa xứ này một chút tôn trọng cuối cùng. Lúc này tôi mới chợt nghĩ đến một vấn đề, trong trí nhớ của Tiểu Hồng lúc còn sống, cô ấy cũng không phải một người câm! Sao sau khi chết lại không thể nói chuyện? Chẳng lẽ vì tranh thủ sự đồng tình nên cô ấy lừa tôi?! Hay là trên mặt tôi2có viết mấy chữ to: đơn giản, lương thiện, dễ lừa?? Nghĩ đến đây tôi hơi đau đầu, quay ra nói với Chú Lê: “Giờ nên làm gì đây ạ?” Chú Lê cẩm la bàn đi chung quanh phiến đá xanh hai vòng rồi nói: “Oán khí của cô gái này rất nặng, ban ngày ban mặt mà kim la bàn cũng có phản ứng, tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ.. Đi về tìm lão Từ trước để bàn bạc chuyện kể tiếp rồi nói sau.” Khi mấy người chúng tôi trở lại khu nhà, ông chủ Từ đã chờ chúng tôi từ lâu, ông ta nhìn thấy Chú Lê thì cười khổ và nói: “Lão Lê à! Chuyện sao rồi? Tôi nghe Tiểu Ngũ nói gặp phải chút phiền phức à?” Chú Lê gật đầu đáp: “Đúng là có một vấn đề nhỏ.. Có9điều cũng không khó giải quyết.” Sau đó Chú Lê kể lại chuyện của Tiểu Hồng cho ông chủ Từ, hơn nữa đề nghị ông ta tốt nhất là có thể tìm một nghĩa địa cho cô gái số khổ này, rồi chôn cất hài cốt của cô ấy đàng hoàng Như vậy thì tất cả âm hồn ở đây đều được giải quyết hoàn toàn Nghe xong, ông chủ Từ cũng không ậm ừ, nói thẳng với chúng tôi: “Không sao, việc này để tôi nghĩ cách, không phải chỉ chôn cất một bộ hài cốt thôi ư? Tôi nhất định sẽ tìm một ngôi mộ có phong thuỷ tốt cho cô ta.” Có tiền thì dễ làm việc! Ngay sau hôm ông chủ Từ nói lời này, ông ta đã tìm được nghĩa địa rồi, hơn nữa còn nhờ Chú Lê tự mình đến xem6xét, xác định là một ngôi mộ tốt để chôn cất phụ nữ Nếu giờ chuyện mồ mả đã xong, còn lại chỉ có hài cốt.. Vì vậy Chú Lê lại cẩn thận tính toán, chọn ra buổi sáng ba ngày sau. Kết quả hôm đó tôi dậy sớm và nhìn ra ngoài cửa sổ lại thấy cả trời đầy mây! Thế nên tôi vội vàng cầm điện thoại gọi cho Chú Lê, hỏi chú trời âm u có dời mộ được không? Chủ do dự trong chốc lát và đáp: “Nếu ý trời như thế thì cũng không có gì không được.” Tiếp đó chúng tôi vẫn theo kế hoạch cũ, vào khu rừng tùng kia, chuẩn bị để lật phiến đá xanh lên và đào hài cốt của Tiểu Hổng ra Đương nhiên, chuyện này không cần chúng tôi tự mình động tay, vì thế Chú Lê0đã bảo ông chủ Từ tìm hai sư phụ chuyên gia nhặt cốt cho tổ tiên trong vùng tới xử lý. Phải nói rằng trước khi phiến đá xanh được lật lên, trong lòng tôi ít nhiều vẫn chưa nắm chắc Theo lời Chú Lê là, cô gái Tiểu Hồng này bị chôn dưới phiến đá xanh tất có lý do Cô ấy có thể thoát khỏi bị Hắc Bạch Vô Thường cầu hôn cũng đã nói rõ cô ấy cũng không đơn giản Tuy rằng trong lòng mấy người chúng tôi đều hơi bồn chồn, nhưng cuối cùng vẫn giữ nguyên kế hoạch, lật phiến đá xanh đè ở trên người Tiểu Hồng lên.. Ai ngờ sau khi lật lên, Chú Lê chỉ nhìn thoáng qua đất mồ dưới phiến đá kia, lông mày lập tức xoắn lại. Màu sắc của chỗ đất đó đen đến kỳ cục, giống như7trộn cùng mực nước.. Nhưng Chú Lê lại nói đây là máu chó đen trộn với chu sa! Năm xưa không biết đã có bao nhiêu máu chó đen đổ xuống đây để làm cho đất mổ biến thành màu như vậy. Hơn nữa điều kỳ lạ nhất là, xung quanh phiến đá xanh đều có cỏ xanh mọc thành cụm, nhưng chỉ duy nhất phía dưới phiến đá xanh này không mọc cỏ Đừng nói là cọng cỏ, ngay cả một con kiến cũng không có, giống như một mảnh đất không có sức sống. Lúc này Chú Lê tỉnh thủ thời gian, sau đó ngẩng đầu nhìn trời và nói: “Chờ một chút.. Thấy mặt trời hằng đào mộ.” Buổi sáng lúc chúng tôi dậy, trời âm u đến đáng sợ, cứ như sắp đổ mưa Lúc ấy tôi cảm thấy ông mặt trời căn bản không đời nào nể tình mà chui ra khỏi tầng mây như vậy Nhưng ai biết khi canh giờ chúng tôi đã định sắp tới, mây đen trên bầu trời đột nhiên dần dần tan đi, thế mà thật sự lộ ra mặt trời chói lọi! Chú Lê thấy thể lập tức hô to: “Đào đi!” Trước khi tới Chú Lê đã từng dặn dò bảo tôi trốn xa một chút, để tránh bị âm khí quá nặng xông tới, dù gì âm khí trên người tôi nặng, hơn nữa trước đó Tiểu Hồng đã bám lấy tôi, vì thế vẫn nên cố gắng trốn xa một chút thì hơn Nhưng con người của tôi có lòng hiếu kỳ nặng, hơn nữa có Chú Lê và Đinh Nhất ở đây, cho nên cuối cùng tôi vẫn không kìm được đi đến gần đó quan sát.. Hai sư phụ nhặt cốt kia chỉ một lát đã đào ra một chiếc quan tài mỏng sắp rữa nát từ dưới đất mộ màu đen lên Phải nói Tiểu Hồng cũng coi như được đối xử tốt, thế mà còn có được một chiếc quan tài.. Ở đây có bao nhiêu cô gái bị chôn dưới tàng cây đểu chỉ được cuốn một cái chiếu thôi, Chú Lê vừa thấy quan tài đã thò đầu ra, lập tức trải vải đỏ chuẩn bị trước ra dưới đất để liệm hài cốt của Tiểu Hổng vào trong vải đỏ, sau đó đưa đến ngôi mộ đã chuẩn bị sẵn kia chôn cất Ai ngờ đâu khi Chú Lê đang vội vàng trải vải đỏ, lại nghe thấy tiếng hai sư phụ đang đào mộ nhặt cốt chợt hít mạnh! Mấy chúng tôi biết ngay có chuyện không ổn rồi, vì vậy vội vàng xoay người qua xem xét tình hình Khi chúng tôi đến trước chiếc quan tài nát bươm đã được mở nắp cũng đều ngây ra tại chỗ.. Chiếc quan tài trong mộ dù đã sắp rữa nát thành bột, nhưng cái xác trong áo quan lại sống động như thật, giống y như đúc Tiểu Hồng mà tôi gặp buổi tối hôm đó! “Chuyện này, sao có thể?” Tôi khá kinh ngạc nói Đúng vậy! Đã qua hơn một trăm năm, không những thi thể không thối rữa mà còn giống như người sống? Sao có thể chứ? Tuy nhiên khi tất cả chúng tôi đều bị cảnh trước mắt làm kinh hoàng, lại thấy hài cốt của Tiểu Hồng nhanh chóng khô kiệt bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, gần như là trong vòng mười giây đã hóa thành một bộ xương trång Điều này càng khiến mấy người chúng tôi ngây ra Tuy tình huống thế này không phải không có, nhưng mà thông thường đều diễn ra trong quan tài được bịt kín cực kì tốt, sao cái áo quan nát bươm này có thể làm được? Ngay cả hai vị sư phụ nhặt cốt kia cũng nói, họ làm nghề này đã sắp ba mươi năm, đều chưa từng gặp loại tình huống này.. Còn may Chú Lê khá bình tĩnh, bởi vì chú đã biết là có chuyện gìVì vậy chú trấn an hai sư phụ nhặt cốt kia: “Không sao, trước đấy xác chết không thối rữa là bởi vì cô ấy vừa mới sinh con đã chết, cho nên âm khí trên thi thể rất nặng
Vậy nên mới có thể trăm năm không thối rữa Hiện giờ đột nhiên phơi dưới ánh mặt trời, bị xua tan âm khí trên người, tất nhiên sẽ nhanh chóng hóa thành xương trắng.” Hai sư phụ nhặt cốt dù có nửa tin nửa ngờ nhưng cuối cùng vẫn nhặt hài cốt của Tiểu Hồng ra Suy cho cùng bọn họ đã trong nghề vài chục năm, dĩ nhiên chẳng còn kiêng kỵ gì nữa.