TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 2512

Chương 2512:

“Láo xược!”.

Sư Vương sa sầm mặt lại, bà ta luôn luôn tung hoành vô địch ở Cảng Thành và Las Vegas.

Cho dù là ở trước mặt gia tộc cao cấp, hai chữ Sư Vương đều có ba phần mặt mũi.

Thậm chí có thể nói, hai chữ Sư Vương của bà ta còn có thể diện hơn cả hai chữ Hồng Hưng. . Nhưng hôm nay, một tên nhóc con còn chưa mọc đủ lông, lại dám làm nhục mình?

Trong nháy mắt sau đó, Sư Vương cũng lười nhiều lời, bà ta giẫm manh chân xuống, cơ thể lao về phía trước nhanh như điện chớp, đi thẳng tới trước mặt Bùi Nguyễn Minh.

Đồng thời, bà ta còn vươn tay ra, muốn trực tiếp bóp nát yết hầu của Bùi Nguyên Minh.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn bà ta, không hề nhúc nhích.

Chỉ là trong nháy mắt bàn tay của Sư Vương sắp rơi xuống người Bùi Nguyên Minh, một ý đao mạnh mẽ từ bên cạnh dâng lên. Sư Vương sợ hãi kinh ngạc, gần như là quay người theo bản năng, biến chiếu trên. không trung, tay phải cản hướng một đao chẻ dọc xuống.

“Uỳnh!”. Một tiếng vang thật lớn.

Dao động đáng sợ lan tràn ra, quần áo và tóc tại của mọi người đều bị thổi bay phất phới.

Cũng làm cho không ít người lúc này đều hiện lên vẻ mặt cực kì sợ hãi.

Ai cũng không ngờ rằng, thế mà một công tử bột như Thôi Văn Triết lại lợi hại như vậy.

Chỉ có thể nói, đường dao doanh trong truyền thuyết, không hổ là nơi được gọi là ai nấy cũng là cấp binh vương.

Một công tử bột ở Las Vegas, mới đến đường dao doanh được bao lâu? Thế mà đã có bản lĩnh như vậy rồi.

Giữa sân, Thôi Văn Triết lui ra phía sau ba bước, sau đó cơ thể anh ta khẽ động, đường đao dựng ở trước mặt Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt lạnh lùng.

Sư Vương vung tay lên, găng tay tơ vàng trên tay bà ta phát ra âm thanh khó nghe.

Sau đó, bà ta híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Tên nhóc, ỷ vào một binh vương làm vệ sĩ cho mình, cậu bèn cáo mượn oai hùm, cho rằng mình là một nhân vật lớn lắm sao?”.

“Chờ tôi tiêu diệt tên nhóc nhà họ Thôi không biết trời cao đất rộng này rồi, lại đến bóp nát từng cái xương một của cậu”.

Hiển nhiên, Sư Vương cũng không cho rằng Bùi Nguyên Minh có bản lĩnh gì.

Cảm thấy Bùi Nguyên Minh chỉ dựa vào sự che chở của Thôi Văn Triết, mới dám hống hách như thế.

Bùi Nguyên Minh cầm một chén trà lên, thản nhiên nói: “Vậy chúng ta cứ chờ xem” .

Sư Vương cười lạnh một tiếng, cơ thể khẽ động, lại đánh nhau với Thôi Văn Triết lần nữa.

Không thể không thừa nhận, vị đại cao thủ Hồng Hưng này đúng là rất lợi hại.

Mặc dù nhìn bà ta khô gầy, cứ như bà điên, nhưng lúc ra tay lại vừa nhanh vừa ác vừa chính xác.

Mỗi một chiêu tung ra, đều cực kì mạnh mẽ.

Thôi Văn Triết tung đao ra mấy lần, đều bị Sư Vương tay không tấc sắt ngăn cản, thậm chí còn bị quét mấy lần, trên người đã rớm máu.

Mặc dù anh ta không bị thương đến chỗ quan trọng, nhưng cũng có mấy phần nhìn thấy mà giật mình.

Đám người Trần Hồng Điệp nhìn xem cảnh tượng này, trên mặt ai nấy đều là vẻ đắc ý.

Theo như bọn họ nghĩ, chỉ cần giết chết Thôi Văn Triết, như vậy bọn họ sẽ có thể tùy ý trừng trị Bùi Nguyên Minh.

Chỉ là Thôi Văn Triết vẫn có vẻ mặt thản nhiên, mặt không cảm xúc. Lúc này, Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Lúc ra tay, bà không chết, chính là tôi sống”

“Làm gì mà phải quan tâm đến mình có chỗ trống gì hay không? Có sơ hở gì không chứ?”.

“Sợ chết, mới sẽ càng chết!”. Nghe được Bùi Nguyên Minh dạy bảo, sắc mặt Thôi Văn Triết hơi động một chút, trong nháy mắt sau đó anh ta lại ra tay lần nữa.

Giờ phút này anh hoàn toàn vứt bỏ phòng ngự của mình, mà dùng hết sức để làm cho đạo của mình càng nhanh, cũng càng hung ác, càng chính xác.

“Keng keng keng…”

Sắc mặt Sư Vương trầm tĩnh, móng vuốt quét ngang ra, chiêu số của hai bên vai vào nhau, âm thanh trầm thấp. Nhìn thấy tia lửa lóe lên giữa không trung, tất cả mọi người đều lui ra phía sau theo bản năng, sợ bị ảnh hưởng đến.

Người của Hồng Hưng còn dìu Takei Naoto và những người bị thương khác ra ngoài, tránh cho bị ảnh hưởng đến, trực tiếp ngỏm củ tỏi.

Đồng thời, Trần Hồng Điệp cũng bụm mặt đứng lên, ra hiệu cho tinh nhuệ Hồng Hưng mở chốt súng ra, họng súng chỉ về hướng Thôi Văn Triết.

Chỉ là giờ phút này Sư Vương đang ở bên trong, cho nên bọn họ cũng không dám tùy ý nổ súng.

Đọc truyện chữ Full