Chương 2533:
Khi Takei Seiichiro nói ra lời này, trong giọng nói còn ẩn chứa vẻ lạnh lẽo uy nghiêm. Tay trái của anh ta nhẹ nhàng chạm lên thanh trường đạo Đảo Quốc nằm bên cạnh mình, chậm rãi nói:
Lần này, cho dù chỗ dựa của họ Bùi kia có lớn đến đâu, sức mạnh có lớn đến thế nào, cũng mặc kệ cậu ta là ai, có thực lực gì, thì chúng tôi vẫn sẽ bắt cậu ta phải trả lại công bằng. Bùi Nguyên Minh nhất định phải chết! Nhà Takei, Đảo Quốc Âm Lệ, sẽ không để máu anh hùng chảy uổng phí!”
Hiển nhiên, trong mắt của Takei Seiichiro, Takei Naoto chính là đại anh hùng của Đảo Quốc. Mà nghe thấy lời nói của anh ta, những người Đảo Quốc quỳ ở hai bên linh đường, người nào cũng lòng đầy căm phẫn, sát khí đằng đằng. Thậm chí còn có không ít người trên đầu cột khăn trắng, bên trên viết hai chữ Đảo Quốc là báo thù.
Động thái này của bọn họ giống như không tìm ra được Bùi Nguyên Minh và băm thấy anh ra làm vạn mảnh, thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua vậy.
Nhìn thấy bộ dáng hận Bùi Nguyên Minh đến thấu xương này của đám người Đảo Quốc, sắc mặt của Trần Hồng Điệp không thay đổi, nhưng trong lòng thì lại vô cùng sảng khoái.
Lần này Hồng Hưng không những mất mặt, mà còn chết mất một Sư Vương, có thể xem là tổn thất nặng. nề. Nhưng phía Hồng Hưng tạm thời không có cao thủ nào khác có thể ra tay, cho nên mới phải xử lý khiêm tốn.
Trần Hồng Điệp vốn đã chuẩn bị nuốt xuống cục tức này rồi. Nhưng hiện giờ nếu phía Đảo Quốc lại muốn ra tay, vậy theo quan điểm của cô ta, Bùi Nguyên Minh không chết cũng sẽ bị lột một tầng da, anh ta chết chắc rồi.
Hiện giờ Trần Hồng Điệp không làm gì được họ Bùi kia, vậy dù sao cũng phải tận mắt nhìn thấy tên nội địa không biết tốt xấu đó chết như thế nào chứ?
Dù sao thì chuyện này cũng liên quan đến nhà Takei, liên quan đến Đảo Quốc Âm Lệ, và còn liên quan đến ngoại giao hai nước nữa. Cô ta cũng không tin Bùi Nguyên Minh còn có thể giống như tối hôm qua, dùng chút thủ đoạn nhỏ, gọi vài cuộc điện thoại, mượn sức mạnh của truyền thông để thoát thân.
Bùi Nguyên Minh, anh cứ đợi chết đi!
Suy nghĩ này hiện lên trong đầu Trần Hồng Điệp, cũng khiến cho trên gương mặt cô ta không nhịn được mà hiện ra một nụ cười hung ác.
Sau khi hít một hơi thật sâu, suy nghĩ của Trần Hồng Điệp trở về với hiện thực, cô ta híp mắt nhìn Takei Seiichiro, chậm rãi bảo:
“Ngài Seiichiro, sự rộng lượng của nhà Takei khiến Hồng Hưng chúng tôi vô cùng áy náy. Cho nên khi tôi. tới đây, ba tôi đã nói, tuy Takei Naoto đã bị tên Bùi Nguyên Minh đó giết, nhưng Hồng Hưng chúng tôi cũng không bảo vệ được, chúng tôi vẫn phải có trách nhiệm.
Để tỏ lòng thành, bắt đầu từ hôm nay, địa bàn ở ngoài đó, sẽ được trao cho Đảo Quốc Âm Lệ. Trong đó bao gồm cả mảnh đất mà các anh đã sớm nhìn trúng, tiếp đó phía Đảo Quốc chỉ cần tìm một công ty xây dựng, là có thể xây dựng căn cứ ở Cảng Thành chúng tôi rồi”.
Khi nói chuyện, Trần Hồng Điệp lôi một tập văn kiện còn vương mùi nước hoa bên người, cung kính đưa cho Takei Seiichiro.
Biểu cảm của Takei Seiichiro hơi cứng ngắc. Mà những người Đảo Quốc khác nghe được lời này cũng hơi sững sờ, trên gương mặt lộ ra vẻ khó tin.
Xây dựng một căn cứ ở Cảng Thành là mục tiêu từ xưa đến nay của Đảo Quốc Âm Lệ. Nhà Takei cũng là một bộ phận của Đảo Quốc Âm Lệ, nên hiển nhiên biết tham vọng của Đảo Quốc Âm Lệ.
Chỉ đáng tiếc, phía quan địa phương bên hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas vẫn luôn đè nặng chuyện này, Đảo Quốc Âm Lệ không lấy được đất, nên hiển nhiên cũng không có cách nào bàn đến chuyện phát triển. Nhưng bây giờ bên Hồng Hưng lại tặng mảnh đất trị giá đến hàng trăm tỷ tới đây, điều này tương đương với việc tặng cho nhà Takei, tặng cho Đảo Quốc Âm Lệ một món quà lớn.
Chỉ cần có một cứ điểm, một kiến trúc ở đầu cầu, vậy thì Đảo Quốc Âm Lệ, thậm chí là người của toàn bộ Đảo Quốc, có thể trải khắp toàn bộ mảnh đất này, rồi từ từ tiến tới ăn mòn hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas . Nói một cách đơn giản, thì chết một Takei Naoto, mà đổi lấy được một phần hợp đồng, vậy phía Đảo Quốc đúng là hời.