TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 1598: Không liên lạc được với chú lê

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh

Chuyện xảy ra khoảng mười một giờ rưỡi đêm, không ai biết tình huống cụ thể mà phần lớn đều là một số người đứng gần hiện trường nói cho bạn bè Tình huống đại khái chắc là có người mang theo chất nổ tiến vào tòa nhà Thể Mậu, còn về vị trí nổ và số người thương vong thì tất cả đều không rõ

Lúc xe chúng tôi đang phóng hết tốc lực tới tòa nhà cao tầng Thể Mậu ở trên đường Thanh Niên thì phát hiện có rất nhiều ô tô lái theo hướng ngược lại, nhìn kĩ chính là đám người đang hoảng hốt chạy khỏi hiện trường Chắc mấy người cắm đầu chạy tới hiện trường như chúng tôi hiện giờ không phải kẻ điên thì cũng là thằng ngu!

Kết quả là chúng tôi còn chưa tới gần được nơi đó đã thấy phía3trước có trạm kiểm soát của cảnh sát, có vẻ bây giờ mà lái xe thì chắc chắn không vào được, tôi bèn bảo Đinh Nhất dừng xe ở ven đường rồi hai chúng tôi đi bộ vào Tòa nhà Thế Mậu là một cao ốc mười sáu tầng nằm ở trung tâm thương mại trong nội thành, tầng một đến năm là trung tâm thương mại, tầng sáu đến mười hai đều là quán ăn cao cấp, những tầng còn lại thì thuộc về chuỗi khách sạn quốc tế

Vì né tránh cảnh sát nên tôi và Đinh Nhất đi đường vòng tới lối thoát hiểm phía sau, không biết tại sao mà cánh cửa thoát hiểm phía sau lúc này lại khóa chặt Từ phía dưới nhìn thì thấy tầng ba và tầng năm của tòa nhà đều có khói đen đặc xuất hiện, có vẻ như hai0chỗ này đều đã từng phát sinh nổ mạnh, bây giờ vẫn còn đang cháy

Ngay lúc tôi chuẩn bị bảo Đinh Nhất mở cánh cửa an toàn này ra thì đột nhiên nghe được bên trong có âm thanh, dường như có người đang dùng sức đẩy cửa, mà nghe giọng nói thì có vẻ còn có khá nhiều người

Tôi hô to với người bên trong cửa: “Người bên trong đừng gấp, đừng dùng lực đẩy cửa, chúng tôi đang nghĩ biện pháp mở khóa đây!” Có lẽ nghe được tiếng tôi nên người ở bên trong không dùng sức đẩy cửa nữa, tôi bảo Đinh Nhất tranh thủ lúc này mở khóa cửa Kỹ thuật mở khóa của Đinh Nhất tất nhiên không cần tôi lo lắng, kể cả là khóa khó mở, chỉ cần cho anh ta chút thời gian thì đều có thể giải quyết được5hết

Chỉ một lát sau, Đinh Nhất đã thuận lợi mở khóa, ai ngờ cửa vừa mở thì bên trong đã tuôn ra ào ào mười mấy người Người nào người nấy đều bị phủ đầy tro bụi, xem ra tình hình đám cháy bên trong khá lớn Đám người vừa trốn ra thở hổn hển liên tục, trong đó có mấy bé gái còn bị kích động mà khóc ầm lên Lúc này tôi túm lấy một người đàn ông trong đó hỏi: “Tình huống bên trong thế nào? Vụ nổ phát sinh ở tầng mấy?” Người đàn ông nghĩ lại thấy sợ, trả lời tôi: “Tôi cũng không biết, nghe âm thanh thì hình như một lần ở tầng dưới, hai lần ở tầng trên!”

Tôi nghe mà giật mình: “Xảy ra ba vụ nổ cơ à?” Người đàn ông đó nói với vẻ bất đắc dĩ: “Tôi cũng4không nói chính xác được có phải là ba lần hay không, có người còn nói bốn lần đấy! Nói chung lúc đó rất hỗn loạn, mấy người chúng tôi cũng là hoảng hốt chạy bừa tới chỗ này thì lại gặp cánh cửa bị khóa!” “Không có nhân viên cứu hỏa đến đây cứu người à?” Tôi tiếp tục truy hỏi Người đàn ông mờ mịt lắc đầu: “Chúng tôi cũng không biết! Tình hình trong đó quá loạn, hơn nữa nghe nói có bom làm cho mọi người đều luống cuống, cơ bản là chạy được thì cứ chạy nên mới đi bừa tới chỗ này” Lúc này có vài nhân viên cứu hỏa ở bên cạnh chạy tới dẫn mọi người về khu vực an toàn Một nhân viên cứu hỏa nhìn thấy lối thoát hiểm này thì giật mình nói: “Tại sao nơi này còn9có cái cửa?” Tôi thấy thế bèn kéo anh ta lại hỏi: “Bên trong có người bị thương không?” Nhân viên cứu hỏa không quay đầu lại mà đáp: “Những người bị thương được cứu ra đều đã được đưa tới bệnh viện, mau rời khỏi chỗ này! Nơi này không an toàn!” Ai ngờ anh ta vừa dứt lời thì trên đầu có một tiếng vang trầm, mặc dù âm thanh không lớn nhưng có thể cảm giác rõ ràng được tòa nhà đang chấn động Đám người vừa trốn ra được lập tức bị dọa chạy toán loạn ra xung quanh Tôi thấy hiển nhiên trong nhà này vẫn còn thuốc nổ! Vì vậy tôi nháy mắt với Đinh Nhất rồi nhân lúc mấy nhân viên cứu hỏa không để ý liền chạy vào lối đi vừa được mở ra

Nói thật tình huống tại hiện trường quá hỗn loạn, chắc do nhân viên cứu hộ tiến vào cũng không rõ có chuyện gì xảy ra Nhìn từ tầng đang bốc khói thì có thể thấy Thuận Thủy Ngư Trang ở tầng bảy của tòa nhà Thể Mậu không phát sinh vụ nổ và cháy nào, thế nhưng rất có thể sẽ bị mắc kẹt bởi đám cháy ở dưới mà chỗ chết người là trong tòa nhà vẫn còn chất nổ, chẳng ai biết tòa nhà Thể Mậu có phát sinh vụ nổ nào nữa hay không

Khi tôi và Đinh Nhất đi từ cửa thoát hiểm vào trong tòa nhà thì thấy tầm nhìn vô cùng kém, không biết có phải do vụ nổ dẫn tới ngắt điện hay không mà trong này chỉ còn vài ngọn đèn khẩn cấp sáng mà thôi Tôi và Đinh Nhất dùng một tay che miệng và mũi rồi nhanh chóng chạy lên trên, cũng may Chú Lê ăn tiệc tại Thuận Thủy Ngư Trang nằm ở tầng bảy, nếu không với lượng dưỡng khí ít ỏi này không đủ chúng tôi dùng Ngay lúc đi qua tầng ba chúng tôi có thể cảm giác rõ ràng cửa thoát hiểm tầng ba nóng rực, xem ra tình hình vụ cháy bên trong khá lớn, cũng không biết đám người ở tầng này thế nào Tình huống tương tự cũng phát sinh khi chúng tôi tới tầng năm, xem ra hai tầng này đều là nơi phát sinh nổ đầu tiên Tổi và Đinh Nhất cố gắng đi tới tầng bảy thì phát hiện cửa thoát hiểm ở đây cũng bị khóa! Vậy mà khi Đinh Nhất vừa mở khóa cửa ra thì thấy bên trong bị lấp kín bởi một bức tường!

Tôi che miệng quát ầm lên: “Chuyện quái quỷ gì thế này?” Đinh Nhất không vội vã đáp lời mà trước tiên dùng tay gõ nhẹ mặt tường, anh ta nghe âm thanh thì đoán được đây chắc là một bức tường rỗng ruột, thể là Đinh Nhất nhấc chân đạp mạnh, làm cho bức tường trang trí thủng một lỗ to

Kết quả lúc chúng tôi chui vào trong xem xét thì phát hiện chỗ này là một phòng ăn riêng, bên trong mặc dù rất tốt nhưng hiển nhiên không hề có khói Lúc này tôi vội lấy điện thoại ra chiếu sáng và thấy rằng trước đó nơi này chắc chắn có người đang ăn cơm, rồi nghe thấy tiếng nổ mà chạy ra ngoài

Nhưng khi hai chúng tôi đi ra khỏi gian phòng đó thì không khí bên ngoài đã tràn ngập khói Tôi thử gọi Chú Lê vài tiếng nhưng tầng này lại vô cùng yên tĩnh, đừng nói Chú Lê mà đến một bóng người cũng chẳng có

Đọc truyện chữ Full