TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 4162

” Thời điểm tại cảng cược hai thành Hong Kong, hắn ta đồng thời câu kết với Bùi Nhã Lan của Bùi Môn và Dương Huyền Trân của Dương gia Nam Dương.”

“Nói tóm lại, gia hỏa này đã tích lũy được rất nhiều mối liên hệ và năng lượng, nhờ dựa vào những đỉnh cấp danh viện này.”

Lục Phi Băng nhìn xem tư liệu và báo cáo từng chữ một.

“Hơn nữa, khi ở Vũ Thành, hắn còn ôm đùi công chúa Ninh Chỉ Lôi của Ninh gia.”

“Dựa vào ăn cơm chùa, hắn gia nhập Long môn, ngồi lên địa vị cao, còn thêm thân phận đại biểu của Võ Minh Đại Hạ.”

“Có thể nói, trong số rất nhiều người mà tôi quen biết, những người dựa vào ăn cơm chùa có thể đi đến một bước này, phải xưng là độc nhất vô nhị!”

Lúc này, Lục Phi Băng từng chữ từng chữ thốt ra thông tin mà nàng nhận được,lại phải nghiến răng nghiến lợi mà nói.

Rốt cuộc, cô không thể tin được, khi chính mình nhận được thông tin này, nghĩ không ra, mình lại bị một tên ở rể, một tên ăn cơm chùa giẫm nát.

“Ngoài ra, hắn hôm nay sở dĩ cùng Kim Tam Thiếu ngài ăn thua đủ, còn có một nguyên nhân mấu chốt nhất. chính là thời điểm tại tân thành Nam Dương, hắn theo đuổi Nguyễn Khả Khả tiểu thư, nhưng lại bị Nguyễn Thiên Mạch phu nhân nhìn ra lai lịch của hắn.”

“Kết quả, hắn dựa vào mình là ân nhân của Dương Huyền Trân, giẫm lên người Dương gia, bức ép mẹ con Nguyễn gia!”

“Hôm nay hắn xuất hiện, còn không ngừng nói, hắn đến đây là vì Dương Gia lão thái quân ba người!”

“Nhưng theo phán đoán của tôi, Bùi Nguyên Minh này đầy tức giận vì biết được, Kim Tam Thiếu ngài đã ôm mỹ nhân về, vô luận như thế nào, hắn đều muốn đến tìm ngài tính sổ sách!”

“Kim Tam Thiếu, ngài nên biết, một con chó điên sẽ tức giận như thế nào, khi nhìn thấy người dám rút xương của mình!”

“Cho nên, ngài hôm nay cùng Bùi Nguyên Minh không chết không thôi là đúng rồi!”

“Dù sao ngài cũng là cái bình sứ, không cần thiết cùng một cái chén sành ăn thua đủ.”

“Hắn là chó điên, mệnh là chó điên, sao có thể so với Kim Tam Thiếu ngài !?”

Nghe xong lời nói của Lục Phi Băng, vẻ mặt Kim Trác Húc dịu đi rất nhiều.

Thì ra hôm nay mình mất mặt xấu hổ như thế, là gặp được một tên ăn cơm chùa, một gia hỏa hóa thân thành chó điên.

Mình cũng là không may, thế mà bị một con chó cắn.

Nói cho cùng, ta là Kim gia tam thiếu, cho dù là con nuôi, nhưng thân phận vẫn là cực cao.

Lấy thân phận của mình mà nói, tự mình xuất hiện cùng một con chó dại động thủ, xác thực vẻ như, mình không có cách cục tốt.

Đọc truyện chữ Full