TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 4192

 

Rốt cuộc, so với những phụ nữ trẻ với trang điểm tinh xảo và ăn mặc hở hang.

Trịnh Tuyết Dương mặc dù không thi phấn trang điểm, nhưng bất kể là ngoại hình hay khí chất, đều bỏ xa những nữ nhân này mấy con phố.

Khi những người đàn ông có nữ đồng hành xinh đẹp xung quanh, đưa ánh mắt nhìn Trịnh Tuyết Dương, ánh mắt của họ đều mang theo vẻ nóng bỏng.

Trong số những người này có thế hệ thứ hai của Kim Lăng, cũng có mấy người vừa mới trải qua giai đoạn chật vật, mới đạt được thành công.

Từ phương diện khí chất cùng phong thái, những người này đều vứt Bùi Nguyên Minh văng mấy con phố.

Vì vậy khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh ở bên cạnh Trịnh Tuyết Dương, rất nhiều người đã la ó châm chọc.

Nhưng Trịnh Tuyết Dương mặc kệ những người này, sau khi ngồi vào chỗ của mình, cô gọi một ít món ăn đặc biệt, vươn tay giúp Bùi Nguyên Minh rót một tách trà.

Cảm nhận được sự dịu dàng hiếm có của người phụ nữ, Bùi Nguyên Minh một bên uống vào, một bên trên dưới dò xét Trịnh Tuyết Dương.

Hôm nay, cô mặc bộ đồ dơi của Chanel, đường cong nuột nà và dáng vẻ thướt tha mềm mại, vô cùng mê người.

Cùng với vẻ ngoài ngọc ngà và đôi chân dài miên man, để người cảm thấy từng đợt miệng khô lưỡi khô.

Bùi Nguyên Minh phải thừa nhận, sau khi nữ nhân này trở thành đại nhân vật, cô càng thêm chói mắt.

Anh uống vài ngụm trà, đè lại Hỏa Diễm trong lòng.

“Hãy nhớ, ăn cơm xong thì đến trung tâm thương mại Kim Lăng phía đối diện mua quà, sau đó chúng ta sẽ đi gặp Khánh Vân.”

” Đêm nay anh là anh rể, phải thật tốt giúp nàng chống đỡ thế cục.”

“Những chuyện khác, ngày mai ta sẽ nói.”

Trịnh Tuyết Dương nói với Bùi Nguyên Minh.

“Những thứ khác?” Bùi Nguyên Minh rất có hứng thú. “Mẹ em cũng tới Kim Lăng sao? Bà ta định sản sinh ra loại sâu bọ gì vậy?

Bùi Nguyên Minh biết rất rõ, điều duy nhất khiến vợ cũ của mình, một danh viện thiên kim cảm thấy đau đầu, chính là mẫu thân có thể gọi là thiên nhân(người sống trên trời).

Trịnh Tuyết Dương không khỏi xoa lông mày, thở dài nói: “Không phải chỉ có mẹ, mà cha cũng ở đây.”

Đọc truyện chữ Full