TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 437 4

“Ta muốn nói, lương thử việc mười triệu một tháng đều không được, đặt cơ sở phải hai mươi triệu mới họp lý.”

Nghe vậy, Bùi Nguyên Minh nhất thời không nói nên lời, hai mẹ con còn đang muốn ăn cái rắm!

Anh suy nghĩ, một hồi để Hình Lam đem chuyện này giải quyết là được rồi.

Anh không thể để một kẻ dở hơi như vậy, xâm nhập và phá hoại đồ cổ Hình gia.

Lúc này, anh dường như cảm nhận được ánh mắt phía sau, lúc này Tôn Tiểu Hồng vô thức quay đầu lại.

Nàng nhìn thoáng qua Bùi Nguyên Minh, trong lòng đột nhiên lộ ra vẻ chán ghét: “Bùi Nguyên Minh?”

” Phi phi phi!”

“Tiểu Hồng, ngươi nhắc tới cái tên lưu manh kia làm gì?”

” Xúi quẩy vô cùng!”

Dì tôn một mặt không kiên nhẫn.

Nhưng ngay sau đó, ánh mắt của bà ta rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh, sắc mătj đột nhiên thay đổi.

“Bùi Nguyên Minh?”

” Vương bát đản, sao hắn cũng tới đây?”

“Ra vậy, tên này nhất định muốn trèo cao chúng ta, ôm đùi chúng ta, sau đó tìm việc làm bảo vệ ở Hình gia Văn Ngoạn!”

” Hôm qua con không nên ở ngay trước mặt hắn nói ra, con thành tựu, tiến vào đồ cổ Hình gia”

“Tiểu Hồng, ngồi đi, ta sẽ đá cái thùng rác này cút đi.”

Dì Tôn hùng hùng hổ hổ đứng lên, đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh chửi rủa: “Họ Bùi, sao ngươi lại ở đây?”

“Chẳng lẽ mẹ vợ kêu ngươi đi theo dõi chúng ta?”

” Xem ra tin tức bên ngoài truyền đi không sai, nhà các ngươi cũng nhanh muốn phá sản rồi!”

“Kỳ thực ngươi muốn đi theo chúng ta, đi tìm một chút cơm thừa!”

Rõ ràng là dì Tôn, hiện tại đối với toàn gia Thanh Linh hận thấu xương.

Không giúp khi cần sự giúp đỡ Giờ thấy con gái có tương lai tươi sáng, để con rể ra cầu xin sao?

Đùa gì thế!

“Cút, mau cút khỏi đây!”

Dì Tôn gần như đang gầm thét vào lúc này.

“Dù sao ta cũng sẽ không để ngươi, đến Hình gia Văn Ngoạn làm bảo vệ!”

“ngươi có biết Hình gia Văn Ngoạn là cái gì không?”

“Ngươi còn không đủ tư cách, đến đây tẩy rửa toilet!”

“Ngươi nghĩ rằng, tất cả mọi người đều giống như con gái của ta, thiên phú hơn người!”

Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới con chuột chù này, quá hôi hám.

Tôn Tiểu Hồng thấy Bùi Nguyên Minh không đáp, cũng ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên, chế nhạo: “Họ Bùi, ngươi có nghe hay không?”

Đọc truyện chữ Full