TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 442 1

” Xuống tay với ta?”

“Ngươi chắc chắn chưa?”

Không đợi Tạ Mộng Dao lên tiếng, vẻ mặt của Trương Bảo Nhi đã dữ tợn nói: “Đúng vậy, ngươi hẳn là người của Khô lâu bang, lợi dụng nhân mạng đến diễn kịch!”

“Mục đích của ngươi là muốn tiếp cận Tạ Mộng Dao, sau đó làm ra chuyện không thể nói ra!”

“Ta nói cho ngươi biết, ngươi có thể lừa gạt người khác, nhưng là tuyệt đối không thể gạt được ta!”

Bùi Nguyên Minh khẽ liếc nhìn đồng phục của cô, nói: “Bằng chứng đâu?”

“Không có bằng chứng, cũng không cần chứng cứ!”

Trương Bảo Nhi trông đầy kiêu kỳ.

“Đừng nói là ngươi không thực sự cứu người!”

“Cho dù ngươi thật sự cứu người! Nhưng Mộng Dao thân phận vô cùng tôn quý!”

“Trong lúc thật giả khó phân, để đảm bảo an toàn cho cô ấy, ta chỉ có thể giết ngươi!”

” Thà giết lầm một vạn, không thể bỏ qua một người!”

Nhìn Trương Bảo Nhi đằng đằng sát khí, Bùi Nguyên Minh cười nói: “Ngươi chắc chắn muốn giết ta?”

“Không hối hận chứ?”

Trương Bảo Nhi cười lạnh nói: “Ta không thể không thừa nhận, dưới tình huống như vậy, ngươi còn có thể giữ vững tỉnh táo, ngươi xác thực có chút bản lĩnh, có chút đạo hạnh!”

“Thật đáng tiếc, đáng chết vẫn là phải chết!”

” Ngươi liền cam chịu số phận đi!”

Nói đến đây, Trương Bảo Nhi khóe miệng nhếch lên, vẻ mặt ngạo mạn.

Khuôn mặt xinh xắn của Tạ Mộng Dao có chút phát lạnh, nói: ” Biểu muội, chuyện của ta, không tới phiên ngươi đến làm chủ cho ta!”

“Bùi Nguyên Minh đã cứu ta, ngươi không thể động đến anh ấy!”

” Ngậm miệng!”

Trương Bảo Nhi một mặt cường thế.

“Tuy rằng tỷ là Tạ Môn Kim Lăng đại tiểu thư, nhưng ta là em họ của tỷ!”

“Mẹ tỷ cầu ta bảo vệ tốt cho tỷ!”

“Cho nên ta có bổn phận, giúp tỷ xác định những kẻ tới gần tỷ, sau đó có động cơ thầm kín!”

Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Ngươi có chắc chắn, muốn gài lên cho ta cái tội danh này, sau đó đắc tội với ta sao?”

” Đắc tội ngươi?”

Một người đàn ông chế nhạo.

” Tiểu tử, ngươi cho rằng, ngươi tính là cái rễ hành nào!”

” Đắc tội ngươi thì sao? Ngươi còn có thể…”

Đọc truyện chữ Full