TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 442 7

“Đối với Kim Lăng toàn công ty địa ốc, thật tầm thường!”

“Bùi Thiếu, huynh đã đánh giá thấp địa sản của Kim Lăng!”

La Bác Hoa vẻ mặt thành thật.

“Huynh không biết, đừng nhìn Kim Lăng bất động sản không lớn, nhưng là vì bọn họ dựa vào Kim Lăng ngân hàng, bọn họ muốn cầm vay, đầu tư bỏ vốn, quả thực rất dễ dàng!”

“Nghe nói, địa sản Kim Lăng này, là bởi vì Lâm đại tâm tình không tốt, cho nên mới đưa ra để giải sầu.”

“Nhưng kết quả là gì? Họ đã lấy đất hai lần, cả hai đều là các tòa nhà thương mại và khu dân cư thuộc khu đất vàng!”

“Huynh nói không dữ dằn sao?”

“Nếu đổi sang các công ty bất động sản khác, và giao cho họ khối tài sản hàng chục tỷ đồng, chưa chắc họ đã có được những mảnh đất đó”.

” Mấu chốt nhất chính là, do Lâm đại không muốn làm lớn hơn!”

“Bằng không, bổ sung thực lực của Lâm gia Tô Nam với nội tình ẩn thế La gia.”

“Để nó có giá trị thị trường trên chục tỷ, chuyện dễ như uống nước”.

Bùi Nguyên Minh nghe vậy, có chút kinh ngạc.

Anh không nghĩ rằng, La Thiên Hữu lại hào phóng giao cho anh 90% bất động sản Kim Lăng, nơi thực sự có tiềm năng như vậy.

Hơn nữa, La Thiên Hữu còn đặc biệt bảo lưu một phần mười vốn cổ quyền, cũng là nói với mình, chỉ cần mình nguyện ý, La gia ở ẩn cùng Lâm gia Tô Nam, có thể trở thành người chống lưng cho bất động sản của Kim Lăng.

Giờ phút này, Bùi Nguyên Minh cảm thấy, ân tình của La Thiên Hữu có chút nặng.

Nhưng vì hợp đồng đã được ký kết rồi, mình cũng không thể lại đi cự tuyệt, đúng không?

Điều này quá không cho vợ chồng La Thiên Hữu mặt mũi, điều quan trọng nhất là, nó có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của Lâm Đại.

Ngay lúc Bùi Nguyên Minh thở dài trong lòng, mấy người nam nữ ở đối diện, tình cờ nhìn thấy bên này, liền chú ý tới ánh mắt của La Bác Hoa.

Các mỹ nữ ngẩng đầu nhìn La Bác Hoa, đột nhiên đều lộ ra vẻ chán ghét.

“Tên mập chết bầm kia là ai vậy? Sao hắn mặt như đồ nhà quê, còn nhìn chúng ta chằm chằm?”

“Nhất định là biến thái, các ngươi xem, hắn vẫn là nhìn chằm chằm đùi của ta.”

“Ôi, ta xấu hổ quá. Hôm nay chúng ta không mang tất chân. Thật kinh tởm khi bị hắn ta nhìn thấy!”

“Đúng vậy, người như vậy quá không biết xấu hổ, hắn không biết chúng ta là hoàng hoa đại khuê nữ(còn con gái) sao?”

” Bị hắn nhìn như thế, chúng ta về sau, còn gả được ra ngoài sao?”

“buồn nôn!”

” Biến thái!”

” Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!”

“Hắn đang nghĩ tới cái rắm!”

 

Đọc truyện chữ Full