Sau khi Dương Diệp và bạch y nữ tử rời đi chừng nửa canh giờ thì có một gã trung niên đầu trọc xuất hiện, đi đến bên cạnh thi thể của Huyết Thủ. Gã tầm bốn mươi tuổi, thân trên để trần lộ ra các hoa văn có hình thù quái dị, những hoa văn đó như vật sống, chậm rãi ngọ nguậy trông quỷ dị vô cùng!
Gã dò xét xung quanh, cuối cùng ánh mắt rơi xuống thi thể không đầu, gã lắc đầu, sắc mặt nghiêm trọng, trầm giọng tự hỏi: "Huyết Thủ nói đối phương đã trúng Hắc Huyết Phong, nhưng vì sao hắn lại chết thảm như vậy? Chẳng lẽ Kiếm Tông còn có những cường giả khác?"
Nói rồi, gã vòng ra mặt trước thi thể kiểm tra vết thương trên ngực Huyết Thủ, khi thấy vết thương do kiếm gây nên, gã trầm mặt, nghiêm túc nhận xét: "Chỉ có ba vết thương là do kiếm của Tô tiên tử gây ra, vết còn lại không phải" Nhìn vết thương do dao găm để lại trên thi thể, gã lại tiếp tục nhận xét: "Kiếm khí phù phiếm, không rõ ràng, lại tán loạn, người phát ra đạo kiếm khí chắc hẳn chỉ mới đạt đến Tiên Thiên! cảnh"
Trong chốc lát gã dường như đã hiểu ra được Huyết thủ không phải do Tô tiên tử giết, hẳn là chết trên tay cái tên Tiên Thiên cảnh bất ngờ xuất hiện kia. Nghĩ đến đây, gã đột nhiên vung tay lên, một đạo truyền âm phù được tung ra, nói: "Huyết Thủ đã chết, không cần đến nữa, Tô tiên tử đã dính Hắc Huyết Phong tu vi mất hết, đây là một cơ hội tốt, Huyết Sát cùng Huyết Liêm hãy đến Vạn Xà Lâm chặn đường, về người có tu vi Tiên Thiên cảnh tạm thời thả cứ để đó, hãy lục soát kĩ hai nơi U Minh cốc và Đoạn Hồn Uyên, tuyệt đối không thể để chúng quay về Kiếm tông, nếu không kế hoạch của chúng ta e rằng sẽ có biến!" Nói xong gã khẽ động khiến toàn thân hóa thành một đạo hắc ảnh rồi biến mất.
Trong rừng, Dương Diệp cõng bạch y nữ tử chạy hối hả, tuy trên lưng cõng một nữ tử như hoa như ngọc, nhưng Dương Diệp cũng không có tâm tư nghĩ sâu xa, hiện tại hắn chỉ nghĩ làm sao để toàn mạng chạy thoát.
Dương Diệp đã giết người của Quỷ Tông, hắn không tin đối phương sẽ dễ dàng bỏ qua, nhìn thực lực của gã Huyết Thủ vừa rồi mà xem, khẳng định người đến giúp đỡ y cũng không phải loại tầm thường. Cho dù Huyết Thủ chỉ gọi rác rưởi đến giúp, thì Dương Diệp cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của chúng. Nhưng mà hắn cũng không hối hận, Huyết Thủ muốn giết hắn, vậy tại sao hắn không thể giết Huyết Thủ?
"Ta có thể cảm nhận được có kẻ đang lùng bắt chúng ta!" Lúc này, nữ tử sau lưng hắn chợt lên tiếng.
"Ngươi đã khôi phục thực lực?" Dương Diệp vui vẻ, hắn cõng nữ tử này chạy trốn, cược rằng nàng ta có thể từ từ khôi phục tu vi, hoặc cũng gọi ai đến giúp, dù sao Kiếm Tông cách nơi này gần như vậy, nữ tử này nhất định sẽ dùng bí pháp gì đó gọi người đến!
"Không!" Nữ tử lạnh nhạt lên tiếng: "Hắc Huyết Phong là chiêu thức rất lợi hại, Huyết Thủ lại tốn nhiều công sức mới có thể thi triển được, nếu không có người ngoài trợ giúp, ta căn bản không có khả năng khôi phục! Sở dĩ ta có thể cảm nhận được, là vì thần thức của ta, tuy rằng tu vi bị phong bế, nhưng thần thức vẫn bình thường!"
Nghe nữ tử nói, Dương Diệp trầm lặng trong giây lát, sau đó lại nói: "Ngươi có gọi ai đến giúp không?"
"Không!"
"Tại sao?" Dương Diệp suýt chút té nhào, hắn còn tưởng rằng đối phương đã gọi người đến giúp, mặc dù trong lòng có chút khẩn trương, nhưng chưa đến mức hoảng sợ, nhưng là hiện tại...
"Tu vi của ta đã bị phong bế, sao có thể thi triển bí pháp báo cho Kiếm tông được cơ chứ?"
Nghe vậy, Dương Diệp vội vàng nói: “Dùng truyền âm phù đi! Không phải Huyết Thủ cũng dùng truyền âm phù sao?"
"Ta không có!"
Dương Diệp im lặng, hắn đột nhiên dừng lại, sau đó rẽ qua một hướng khác.
Thấy Dương Diệp im lặng, nữ tử lại lên tiếng: "Có phải đã hối hận vì dẫn ta theo?”
"Có chút!" Dương Diệp đáp.
"Thả ta xuống đây đi, một mình ngươi chạy trốn, có lẽ sẽ có cơ hội trốn thoát!"
Nghe vậy, Dương Diệp có chút cảm động, hắn lắc đầu nghĩ đến địa vị ở Kiếm tông của nữ tử, bỏ nàng lại nơi này, vạn nhất nàng không chết thì sau này chính là hắn chết. Vả lại Dương Diệp cũng không tin người của Quỷ Tông sẽ bỏ qua cho hắn, dù sao nhìn Huyết Thủ cũng không phải một người có địa vị thấp trong tông nhưng lại bị hắn giết.
"Bọn họ sẽ không bỏ qua cho ta, cõng theo ta, ngươi sẽ khiến bản thân gặp phải rất nhiều phiền phức!"
Dương Diệp cười khổ, nói: "Chẳng lẽ ta để ngươi lại chỗ này, bọn chúng giết ngươi xong sẽ quên ta, không đến tìm ta gây phiền phức?"
Nữ tử nói: "Tuy rằng không biết cảnh giới của kẻ mà Huyết Thủ gọi đến, nhưng ta tin rằng đối phương rất khó khăn để nhận ra Huyết Thủ có phải do ta giết hay không. Hơn nữa tu vi của ta đã mất hết, không thể nào có thể chạy xa như vậy, bọn chúng sẽ biết có người giúp đỡ ta, Quỷ Tông thủ đoạn tàn nhẫn, sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
"Cũng chưa chắc!" Dương Diệp cười khổ cười, nói: "Bọn chúng tất nhiên sẽ không bỏ qua cho ta, mang theo hay bỏ ngươi lại thật ra cũng không khác biệt gì nhiều. Với lại có ngươi bên cạnh, ta cảm thấy an tâm hơn một chút!"
Lời hắn nói là thật lòng, Dương Diệp cũng đã tận mắt chứng kiến thực lực của nàng, nếu không phải do chủ quan thì đời nào hắn mới có thể giết được Huyết Thủ. Có một cường giả mạnh như nàng bên người, có lẽ sau này hắn sẽ có cơ hội chuyển mình, lần này Dương Diệp quyết định đặt cược.
Nữ tử trầm mặc nửa ngày, nói: "Tại sao không chạy về phía Vạn Xà Lâm mà lại đổi hướng, ngươi hẳn phải biết, chỉ có quay về Kiếm Tông, chúng ta mới có cơ hội sống sót!”
“Nếu ngươi là người Huyết Thủ gọi đến, đầu tiên ngươi sẽ nghĩ gì?"
Nữ tử trầm mặc, nếu như nàng là người đến giúp Huyết Thủ, khẳng định sẽ chặn đường về Kiếm tông của hai người. Nghĩ đến đây, nữ tử cúi đầu nhìn Dương Diệp một chút, ánh mắt lộ rõ sự tán thưởng, trẻ tuổi như vậy, không chỉ là một trong Ngũ Hành Huyền Khí trong truyền thuyết, mà còn rất thông minh, nếu như Kiếm Tông dốc toàn lực bồi dưỡng vài năm, có lẽ hắn có khả năng lọt vào Nam Vực Thanh Vân bảng.
Thanh Vân bảng, đã hơn mấy chục năm Kiếm Tông vẫn chưa một ai có người lọt vào.
Lúc này Dương Diệp hy vọng biết bao nhiêu có thể sở hữu năng lực chạy trốn như tiểu tử chồn tía kia, nếu như vậy hắn cần gì phải sợ đồ bỏ Quỷ tông đang truy sát mình chứ.
Lao nhanh gần hai canh giờ, Dương Diệp có chút mệt, hắn vội cõng bạch y nữ tử trốn vào một cây đại thụ rậm rạp trong rừng.
Ngắm gương mặt tinh xảo của nàng, tim Dương Diệp đột nhiên đập thật nhanh, hắn vội đè nén loại cảm giác kì quái trong lòng kia, trầm giọng nói: "Với bộ dạng này của chúng ta thì chạy loạn không phải là cách hay, nếu cứ như vậy không lâu sau chúng ta nhất định sẽ bị tóm được, ngươi có cao kiến gì không?"
"Không có!" Nữ tử trả lời đơn giản lại trực tiếp.
Mặt Dương Diệp nhăn lại thành một đống, suýt chút bị nàng làm cho tức đến hộc máu, nói: "Xin nhờ, thực lực của ngươi mạnh như vậy, chẳng lẽ không có biện pháp nào hay sao?"
Nữ tử nhàn nhạt nhìn Dương Diệp một chút, nói: "Mang ta về Kiếm Tông, sau đó ta sẽ dẫn người đến giết sạch bọn chúng, đây là cách duy nhất ta có thể nghĩ đến!"
Dương Diệp im lặng, thầm nghĩ ta cũng muốn đưa ngươi về Kiếm tông! Nhưng bây giờ có thể về được sao? Lúc này trên đường về Kiếm Tông khẳng định có cao thủ Quỷ tông chờ sẵn, quay về chẳng khác nào chui đầu vào rọ cả!
"Ngươi thuộc Ngũ Hành Huyền Khí, sao từ trước đến này ở Kiếm tông ta chưa bao giờ biết đến ngươi?" Ánh mắt nữ tử lộ ra vẻ hiếu kì cùng hứng thú.
"Ta là đệ tử tạp dịch." Dương Diệp cầm một khối năng lượng thạch, vừa hấp thu năng lượng vừa nghe nữ tử hỏi, hắn đáp bừa.
"Đệ tử tạp dịch?" Nữ tử cau mày, nói: "Làm sao có thể? Cảnh giới của ngươi tuy thấp, nhưng thực lực không hề thấp, vả lại còn mang thuộc tính kim trong Ngũ Hành Huyền Khí, sao có thể là một tên đệ tử tạp dịch?”
"Đệ tử tạp dịch quang vinh lắm sao? Ta cần gì phải giả mạo?" Dương Diệp tức giận nói. Nữ tử trước mắt, giờ phút này vẫn còn tâm tình cùng hắn thảo luận linh tinh, chẳng lẽ nàng không biết có người thậm chí là nhiều người đang truy đuổi họ sao?
Nữ tử trầm mặc nửa ngày, dường như nghĩ đến điều gì mặt nàng trầm xuống, nói: "Nếu như ngoại môn trưởng lão của Kiếm tông chèn ép ngươi, thì xin ngươi hãy yên tâm, nếu chúng ta có thể trở về, ta sẽ đích thân tra rõ việc này, dám chèn ép nhân tài có thực lực, không cần biết là ai, ta quyết sẽ không buông tha!"
Dương Diệp giật mình, địa vị của nàng ở Kiếm Tông khẳng định không hề thấp chút nào! Vừa lúc hắn Dương Diệp chuẩn bị hỏi lai lịch đối phương ra sao, nữ tử bất ngờ quay đầu nhìn về phía xa, trầm giọng nói: "Có cường giả Tiên Thiên cảnh đến từ phía bên kia, là Quỷ Tông! Không chỉ có một tên."
Nghe vậy, Dương Diệp bỗng bật dậy, không chút do dự, cõng nữ tử lên lao vút về phương xa.
Vừa chạy, Dương Diệp vừa hỏi: "Nếu như ta có truyền âm phù, ngươi có thể dùng truyền âm phù báo cho các cường giả Kiếm Tông không?"
Nữ tử khẽ giật mình, lập tức nói: "Có thể, nhưng tệ nhất phải là trung phẩm truyền âm phù. Ngươi có à?"
"Tạm thời ta vẫn chưa có!"
“...”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Địch Kiếm Vực
Chương 29: Tẩu thoát
Chương 29: Tẩu thoát