TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 265

Chương 265:

 

“Trịnh công tử, cậu cho rằng, loại người này, nên xử lý thế nào?”

 

Trịnh Sở tỏ vẻ chính nghĩa: “Người làm nhục phái nữ, cho dù là róc thịt lóc xương, xử tử lăng trì, cũng đều quá hời cho anh ta rồi, nếu như đặt ở thời cổ đại, thì loại người này nên bị chồng lồng heo!”

 

Những lời nói của Trịnh Sở, dẫn tới những tràng pháo tay hô hào.

 

Trịnh Sở lại nói: “Một người đàn ông, nên có trách nhiệm của riêng mình, loại người không có trách nhiệm, một lòng chỉ nghĩ đến đường ngang ngõ tắt giống như Trương Thác, không xứng được giữ lại trên thế giới này!”

 

Nghe thấy những lời của Trịnh Sở, đến cả những phóng viên đó cũng đều gật đầu bày tỏ sự đồng tình.

 

Lâm Ngữ Lam đứng ở đó, nghe những lời mà Trịnh Sở nói, cô không chịu được muốn xông tới, cướp lấy micro nói với tất cả mọi người là Trương Thác không phải người như thế, nhưng bây giờ lời nói của cô, không có một chút sức thuyết phục nào.

 

*Trịnh công tử, tôi không đồng ý với những gì anh nói, nếu như Trương Thác chỉ là một người ở rể nhà vợ, nhân phẩm lại bại hoại như vậy, tại sao Lâm Tổng có thể bảo vệ anh ấy như thế chứ?”

 

“Câu hỏi này của anh, tôi cực kỳ thích.” Trịnh Sở bật cười, phóng viên này là do anh ta đặc biệt sắp xép, Trịnh Sở nói: “Thứ mà Lâm Tổng bảo vệ, cũng không phải là tên Trương Thác này, chắc anh cũng hiểu rõ, Tập đoàn Lâm Thị là Tập đoàn hàng đầu ở Ngân Châu, nếu như Tập đoàn Lâm Thị xảy ra vấn đề, điều mà bị ảnh hưởng, không chỉ có lợi ích của máy người, mà bao gồm cả tất cả những nhân viên đang làm việc ở Lâm Thị, cũng đều sẽ chịu liên lụy, còn về tên Trương Thác này, anh ta chính là coi trọng điểm này, nên ăn chắc việc Lâm Tổng sẽ bảo vệ anh ta, do đó mới không kiêng nể ai như vậy!”

 

“Hóa ra là như vậy!” Tên phóng viên vừa mới đưa ra câu hỏi làm bộ làm tịch gật gật đầu: “Nếu nói như vậy, thì Trương Thác này thật sự là vô liêm sỉ vô cùng, lấy nhiều người như vậy để làm bia đỡ đạn cho anh ta, loại người này, tuyệt đối không thể nhân nhượng!”

 

“Không sai! Không thể nhân nhượng!”

 

“Chuyện này, Trương Thác nhất định phải đưa ra một lời giải thích!”

 

*Trịnh công tử, về chuyện này, cậu có ý kiến gì không?”

 

*Ý kiến của tôi rất đơn giản, chỉ một ít thôi.” Trịnh Sở duỗi ra một ngón tay: “Nghiêm trị không tha.”

 

Lời nói của Trịnh Sở khiến mọi người vỗ tay reo hò.

 

Cũng là hào môn quyền thế, công tử Trịnh gia, quả là người thừa kế duy nhất trong tương lai của Tập đoàn Trịnh Thị.

 

Còn Trương Thác đó thì sao, chỉ là một tên ở rễ nhà họ Lâm, thân phận của hai người, khác nhau một trời một vực, có thể thấy về mặt giác ngộ tư tưởng này, không biết công tử Trịnh gia mạnh hơn gấp máy lần so với tên ở rẻ nhà vợ đó!

 

Trong nháy mắt, Trương Thác đã trở thành đối tượng công kích, người nắm rõ tình hình, hay người không biết rõ tình hình, toàn bộ đều bàn tán về chuyện của Trương Thác.

 

Hình tượng cá nhân của Trịnh Sở, giẫm lên tai tiếng của Trương Thác, trong chốc lát trở nên cao lớn hơn, vốn dĩ, rất nhiều người đối với Tập đoàn Trịnh Thị vẫn không chưa có bao nhiêu ấn tượng, nhưng vì sự xuất hiện của Trịnh Sở, đã khiến cho Tập đoàn Trịnh Thị đi vào tầm mắt của nhiều người trong chốc lát.

 

Hơn nữa còn có người mà Trịnh Sở đặc biệt sắp xếp để đưa ra những lý luận như thế trong đám người hóng chuyện.

 

Khu Thương mại của Ngân Châu, không nên để cho một mình Lâm gia độc chiếm thống trị, nhìn Trương Thác thử.

 

xem, chính là vì Lâm gia quá lớn mạnh mà mới gây ra tai họa, nên cần phải làm cho cân bằng lại, mọi người cũng phải ủng hộ giúp đỡ những doanh nghiệp khác nhiều hơn!

 

Không thể không nói đến, nước cờ này của Trịnh Sở, nước đi quá hay rồi.

 

Bây giờ, dư luận đã hoàn toàn bị ngã về một phía rồi, cho dù có chứng cứ xác thực hay không, thì dường như ai ai cũng đều cho rằng Trương Thác chính là tên ác nhân đó, chiêu này của Trịnh Sở, không chỉ dồn Trương Thác đến bước đường cùng, mà còn làm ra một cho Tập đoàn Trịnh Thị đi sâu vào lòng người một lần!

 

Bây giờ Lâm Ngữ Lam muốn rời đi, nhưng lại không cam tâm, hiện tại phóng viên ở đây nhiều như vậy, bản thân nếu muốn đi, vậy chuyện lần này, thật sự không thể nói rõ ra được, ai mà biết được những phóng viên đó lại sẽ nói ra những lời như thế nào.

 

Lúc này, một chiếc Aston Martin đã ra khỏi cao tốc, hoàn toàn đi vào thành phố Ngân Châu.

Đọc truyện chữ Full