Chương 298:
“Chị Hồng, phía sau còn có rất nhiều giới thiệu, em không giải thích từng cái một cho chị nữa, nhưng dù sao cũng có thể khẳng định, Trương Thác này căn bản không phải giống như những gì anh ta nói.” Ngô Tân nhìn Trương Thác đứng trên võ đài, lắc đầu.
Đối với người thổi phồng kinh nghiệm từng trải của bản thân như bậy, từ tận đáy lòng cô cũng cảm thấy khinh thường.
Chị Hồng nhìn lên trên võ đài, cũng không nói tiếng nào, vốn dĩ, chị ấy còn muốn giúp đỡ Mễ Lan một tay, tìm ra những lỗ thủng quy tắc, để cho Ngô Tân cũng lên võ đài, nhưng bây giờ nghe Ngô Tân nói như vậy, chị ấy cũng không còn có suy nghĩ này.
Một người vì để đạt được mức định giá cao hơn mà thổi phông kinh nghiệm từng trải của bản thân, khiến chị Hồng cũng rất xem thường.
Dương Hải Phong đứng bên cạnh võ đài, vẻ điên cuồng lập lòe trong đôi mắt, nói với ba người vệ sĩ phía sau: “Ba người các người, néu ai có thể bỏ được một cánh tay của hắn ta, tôi sẽ cho 10 triệu! Một cái chân cũng 10 triệu!”
Ba tên vệ sĩ có thân hình cường tráng, khóe miệng của mỗi người đều treo lên một nụ cười lạnh, điều này đối với bọn họ mà nói, hoàn toàn không có vấn đề gì cả.
Ba người từ từ bước lên trên võ đài.
Võ đài vốn dĩ chỉ có 5×5, bởi vì cả ba người vệ sĩ cường tráng này đêu bước lên trên, nên trông có vẻ chật chội hơn rất nhiều.
Một số người đang kiểm tra ở những võ đài còn lại, cũng đều hướng ánh mắt hiếu kỳ nhìn qua, muốn biết ở đây rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì, sao lại là 3 đấu 1 rồi.
“Đợi đã! Các người xem, ba người đó, có phải là người của Công nghiệp Vĩnh Phong không?” Một người tinh mắt nhận ra thân phận của ba vệ sĩ: “Vệ sĩ riêng của Lão tổng Công nghiệp Vĩnh Phong lên võ đài, 3 đánh 1? Người thanh niên đó là ai vậy nhỉ?”
“Mẹ kiếp, hình như là thật rỒi, cái người có bản lĩnh này từ đâu đến vậy chứ?”
“Người có bản lĩnh cái đít chó á, là một tên ra vẻ thôi, không biết hắn ta thổi phồng kinh nghiệm từng trải của mình thế nào, mà làm cho trung tâm định giá báo ra một cái giá lương hằng năm là 160 triệu tệ, công chúa của Công nghiệp Vĩnh Phong người ta nhìn ngứa mắt, muốn dạy cho thằng nhóc này một bài học.” Một người nắm được chút tình hình nói trong đám đông.
“460 triệu? Không thể nào đó chứ?”
“Chắc chắn không thể nào! Anh chưa nghe nói sao, người này là thổi phồng kinh nghiệm từng trải của bản thân, mọi người đều rõ, cái ngành vệ sĩ này, kinh nghiệm từng trải rất quan trọng, nếu tôi dám khoác lác, một năm định ra cái giá 200 triệu chắc cũng được đó, những cũng phải có người khác tin chứ, tôi đến để muốn xem thử, bây giờ loại người này nên làm thế nào để xuống được võ đài, một người đối đầu với ba vệ sĩ của Lão tổng Công nghiệp Vĩnh Phong, ước chừng chắc sẽ bị đánh chết đó chứ?”
“Hài hước quá rồi đó chứ, còn có người thỏi phồng kinh nghiệm từng trải của mình nữa chứ?” Lại một người khác mở miệng nói: “Loại người này là nghĩ thế nào vậy chứ, cứ cho là người ta thuê anh đi, nhưng khi phát hiện ra anh không có bản lĩnh thật sự, thì cũng phải bồi thường đến tán gia bại sản tiền vi phạm hợp đồng thôi!”
“Nói rồi, chỉ là một tên ra vẻ thôi!”
Trong đám người truyền đến những giọng nói đầy náo nhiệt, không ai cho rằng Trương Thác trên võ đài là có bản lĩnh thật sự cả, suy cho cùng thì cái giá 160 triệu này, cũng dọa người khác quá rồi, rốt cuộc thì phải mạnh đến bao nhiêu mới có thể định ra được cái giá thề này.
Ba tên vệ sĩ của Dương Hải Phong lên trên võ đài, toàn bộ đều nhìn về phía Trương Thác cười lạnh, Trương Thác ngay giây phút này đây chính là một con mồi trong mắt bọn họ.
Ngay khi ba người vừa lên võ đài thì đã có trạng thái bao vây một nửa, vây lấy Trương Thác.
Ngô Tân nhìn lên trên võ đài, khẽ lắc đầu: “Chị Hồng, có thể nhìn ra được, Trương Thác này gần như không có kinh nghiệm chiến đấu gì cả, chị nhìn anh ta kìa, vừa lên trên võ đài đã cố ý đứng ở trong một góc, trong những trận chiến, tụi em rất kiêng ky vị trí đứng thế này, chỉ có người trong lòng không tự tin mới chọn một vị trí đứng như vậy, hơn nữa còn là trong trận đấu một đấu với nhiều người nữa, một khi đã đứng ở góc cạnh, thì chứng minh rằng bản thân không còn đường lui, đừng nói là anh ta có phải đối thủ một đấu một của những vệ sĩ Vĩnh Phong này không, cho dù thực lực cá nhân của anh có vượt qua đối phương, thì loại tình huống bị bao vây tắn công này, cũng sẽ khiến anh ta rơi vào tình thế nguy hiểm.”
Ngô Tân nói xong vị trí đứng của Trương Thác, rồi lại phân tích tiếp “Ngoại trừ vị trí đứng bắt lợi, thì chị xem động tác của anh ta, hai cánh tay buông thõng tự nhiên xuôi theo hai bên người, rất khó để kịp đưa ra phản ứng ngay tức khắc, nếu như là em, nếu đã đứng ở cạnh góc rồi, thì em sẽ cố gắng hết sức để cho mình cùng lúc đối mặt với ba người, như thế có thể nhìn ra được động tác của bọn họ ngay từ đầu, rồi đoán ra được bọn họ sẽ làm gì bước tiếp theo, còn Trương Thác này, thì giống như: một con cừu non đang chờ bị thịt vậy.”
Nhận định trong lời lẽ của Ngô Tân là Trương Thác này.
đã thua chắc rồi, cái gọi là định giá 160 triệu của anh ta, chẳng qua cũng chỉ là một trò cười mà thôi.