TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 341

Chương 341:

 

Chính lúc vừa rồi, hai nhà nghiên cứu mà Tiêu Sơn gọi đến, vẫn còn đang nghĩ nên làm thế nào để khiến cho đội ngũ 30 người mà Trương Thác gọi đến phối hợp với mình, hy vọng bọn nó đừng quá đần độn, nhưng bây giờ, thái độ của hai ông ấy đã thay đổi hoàn toàn.

 

Cái gì kêu là người ta phối hợp với mình cơ chứ, 30 người trong đội ngũ này, tùy tiện lôi ra một người, thì người đó cũng có thể làm cho mình trở thành trợ thủ, đối với bản thân mình mà nói, thì đều là cơ hội học tập nghìn năm có một!

 

Mặc dù Dương Hùng không quen biết với đội ngũ 30 người mà Trương Hùng tìm đến, nhưng dựa vào phản ứng của những người phía sau mình, đại khái cũng có thẻ đoán ra điều gì đó.

 

“Dương tổng, tình hình có chút không đẹp rồi.” Thư ký Triệu lấy điện thoại ra, đặt trước mắt Dương Hùng, trên điện thoại của thư ký Triệu, bất ngờ hiện ra tài liệu của những người xuất hiện trước mắt này.

 

Dương Hùng nhìn từng cái danh hiệu cấp cao danh dự một, danh hiệu kỹ sư nghiên cứu cấp cao nhất quốc gia, còn có trang bìa của tạp chí nghiên cứu khoa học quốc tế, các hạng mục giải thưởng vinh dự khác nhau, sắc mặt cực kỳ khó coi.

 

Sự xuất hiện của đội ngũ 30 người này, có thể được gọi là có người vui mừng thì có người lo lắng.

 

Tiêu Sơn nào có thể ngờ được, đội ngũ mà Trương Thác gọi đến, vậy mà mỗi một người đều là những nhân vật Những nhà nghiên cứu này đều có quốc tịch khác nhau, nhưng họ đều có thể hiểu được tiếng Hoa Hạ mà Trương Thác nói, tất cả đều lặng lẽ theo sau Trương Thác.

 

Thượng Phát kính cẩn nhìn Trương Thác và những người khác rời đi.

 

Địa điểm phòng thí nghiệm, Tiêu Sơn đã gửi qua cho Trương Thác. Sau khi nói vị trí phòng thí nghiệm cho các nhà nghiên cứu, Trương Thác vội vã đến đó trước.

 

Văn phòng Nghiên cứu Khoa học và Công nghệ Hàng Châu nằm ở khu vực thịnh vượng của Hàng Châu, nơi Dương Hùng nói, chính là nơi đây.

 

Củng lúc này, dưới sự dẫn dắt của Dương Hùng, một đội hai mươi người đã chuẩn bị sẵn sàng, đứng ở cửa phòng thí nghiệm, chờ đợi sự xuất hiện của Tiêu Sơn.

 

Khi nhìn thấy Tiêu Sơn chỉ mang theo hai người qua, nụ cười trên mặt Dương Hùng đã có chút không hài lòng, nhưng ở trước mặt, Dương Hùng vẫn nỗ lực để mình cau mày, “Tiêu tổng, người của anh e rằng hơi ít thì phải?

 

Trong trường hợp này, nó sẽ ảnh hưởng đến tiến độ đó.”

 

“Đối mặt với Dương Hùng, Tiêu Sơn chỉ mỉm cười, bây giờ giữa hai người, ai cũng biết mọi chuyện tại sao xảy ra như thế, chỉ là chưa lật rõ bộ mặt thật ra thôi.” Dương tổng, tiền độ bên tôi sẽ không chậm lại đâu, chỉ sợ bên anh chậm quá, đến lúc đó không phân tích được gì, thì Tiêu mỗ tôi không chấp nhận được điều đó đâu.”

 

“Hahal” Dương Hùng cười lớn hai tiếng, “Tiêu tổng thật biết nói đùa. Đội ngũ hai mươi người ưu tú của tôi hẳn không tệ hơn hai người này, đúng không?”

 

Ánh mắt của Dương Hùng hướng về hai nhà nghiên cứu phía sau Tiêu Sơn.

 

Phía sau Dương Hùng, một trong hai mươi người trong nhóm nghiên cứu mở miệng nói: “Dương tổng, xem ra việc lần này không dễ xử lý rồi.”

 

“Sao vậy?” Dương Hùng hỏi.

 

“Hai người mà Tiêu tổng tìm đến, là hai tên phế vật từng bị nhóm chúng tôi loại bỏ ra khỏi đội. Xem ra, đối với nghiên cứu lần này, Tiêu tổng không thể góp chút công sức nào rồi, tắt cả đều phải phụ thuộc vào chúng ta.” Viên nghiên cứu đó nói.

 

“Anh xem lại anh coi, đang nói những lời gì vậy!” Dương Hùng khiển trách, sau đó liền nói: “Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng cao. Phía Tiêu tổng đây không giúp được gì, vậy chúng ta hãy phát huy hết năng lực còn lại của mình đi, làm nhiều hơn một chút, thôi nào, mọi người bắt đầu vào việc đi, Tiêu tổng, phần thành quả này của tôi, nó bày ngay ra đây rồi, phần của ông,cũng lôi ra thôi.”

 

“Không vội.” Tiêu Sơn lắc đầu cười nhẹ, “Bên tôi vẫn còn có người chưa tới, đợi tất cả người của tôi đều có mặt đông đủ ở đây, mọi người bắt đầu cũng vẫn còn kịp.”

 

“Người của ông?” Dương Hùng cau mày, ông ta không nghĩ được người bên Tiêu Sơn còn có ai, những nhà nghiên cứu khoa học mà Tiêu Sơn liên hệ trước đây, đều bị ông ta mua chuộc rồi, có thể đến hai người cũng gọi là may mắn lắm rồi.

 

Dương Hùng đang hỏi thì thấy bóng dáng của Trương Thác xuất hiện.

 

“Cha nuôi.” Trương Thác từ xa hét lớn về phía Tiêu Sơn, “Đội ngũ đó đang trên đường tới đây rồi, sẽ đến ngay thôi, nhưng 30 người bọn họ vẫn chưa dùng bữa trưa, cha sắp xếp người chuẩn bị chút nhé.”

 

“Được.” Tiêu Sơn gật đầu, ngay tại chỗ gọi điện thoại dặn dò chuẩn bị.

 

Về phía Dương Hùng, khi nghe nói đó là một đội 30 người, anh ta bật cười thành tiếng, “Tiêu tổng, một đội 30 người, đó là đội hình hàng đầu gì vậy?”

 

Các nhà nghiên cứu khoa học đằng sau Dương Hùng, vừa nghe xong, cũng phá lên cười.

Đọc truyện chữ Full