TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 562

Chương 562:

 

Ông Bình ngơ ngác nhìn Hạ Tấn Dương, thầm nghĩ họ Hạ, cậu làm trò gì mà ngay cả nhân vật lớn này cũng dám trêu chọc vậy hả?

 

Hạ Tấn Dương còn đang đắc ý, không phát hiện ra vẻ mặt khác thường của ông Bình. Anh ta không ngừng quát: “Chú Bình, mau kêu người tới, cháu muốn giết chết thằng này! Mau lên!!

 

“Câm miệng!” Ông Bình bỗng quát lên, chán ghét trừng Hạ Tấn Dương. Tiếng quát của ông Bình khiến tất cả mọi người đều sững sờ, chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng phải ông Bình đến đây giúp Hạ Tấn Dương sao? Bây giờ sao lại thành thế này?

 

Vẻ mặt đắc ý của Hạ Tấn Dương cứng đờ, trong lòng bỗng nảy sinh linh cảm chẳng lành. Ông Bình cúi đầu trước Trương Thác, nhỏ giọng nói: “Xin lỗi cậu, tôi không biết là cậu ở đây!

 

Động tác của ông Bình khiến mọi người mở to mắt.

 

Chuyện gì vậy? Ông Bình đang nhận lỗi ư? Đừng nói là đám đội trưởng Tôn, ngay cả Hàn Ôn Nhu cũng trợn tròn mắt, tràn đầy khó tin. Lúc này Hàn Ôn Nhu chợt nhớ tới những lời mà trước kia Trương Thác nói với mình, nào là thế lực ngầm chia thành nhiều đẳng cấp, khi mình hỏi anh ấy thuộc đẳng cấp nào, anh ấy bảo là đẳng cấp cao nhất. Lúc đó Hàn Ôn Nhu chỉ cười chứ không tin, nhưng bây giờ cô lại tin rồi, người có thể khiến thư ký của lãnh đạo Đại Hải cũng phải khách khí, có thể thấy được thân phận lớn cỡ nào.

 

Hạ Tấn Dương dại ra nhìn ông Bình, khiếp sợ không nói nên lời. Trương Thác lạnh lùng nhìn ông Bình: “Sao đi tới đâu cũng có ông thế hả?!

 

Bị Trương Thác hỏi vậy, ông Bình lập tức nói: “Xin lỗi cậu, xin lỗi!!

 

“Cút!” Trương Thác nhẹ bằng nói.

 

Ông Bình không dám chần chờ, xoay người rời khỏi phòng riêng ngay lập tức, không nhiều lời thêm một câu. Ông Bình biết rõ cái lợi và hại trong chuyện này. Hạ Tấn Dương chẳng qua là ỷ vào bố mình là Hạ Đường. Hạ Đường kết giao ngang hàng với bí thư, quan hệ không tệ lắm. Còn ông cụ Chúc thì sao? Đó là người mà ngay cả bí thư cũng phải cẩn thận đối đãi, tự xưng là vấn bối. Còn người trẻ tuổi kia thì được ông cụ Chúc coi là khách quý, đích thân chiêu đãi, mức độ quan trọng bỏ xa Hạ Tấn Dương mấy con phố, mình làm vậy chắc chắn sẽ không sai.

 

Người trong phòng riêng dại ra nhìn ông Bình hùng hổ xông vào, lại bị Trương Thác quát một tiếng mà ủ rũ cút đi.

 

Hạ Tấn Dương há hốc miệng nhìn bóng lưng ông Bình, không nói nên lời.

 

“Vừa rồi mày nói là muốn đánh chết tao hả?” Trương Thác nghiền ngẫm nhìn Hạ Tấn Dương. Hạ Tấn Dương lộ vẻ cay đắng, lắc đầu nguầy nguậy, thậm chí không dám nói gì.

 

Trương Thác nhìn Hàn Ôn Nhu nói: “Từ hôm nay trở đi, tôi có một số việc muốn làm rõ với cô. Thân là bạn gái của tôi, bất cứ kẻ nào cũng không thể bắt nạt cô. Cô có thực lực nên làm gì thì cứ làm đi, loại người như thế này…” Trương Thác chỉ vào Hạ Tấn Dương: “Nên phế bỏ thì phế bỏ. Có chuyện gì, tôi sẽ gánh vác giúp cô!

 

Nói xong, Trương Thác giơ hai cánh tay Hạ Tấn Dương lên rồi dùng sức vặn. Hai cánh tay của Hạ Tấn Dương bị Trương Thác vặn xoắn lại, tiếng kêu thảm thiết của anh ta vang vọng khắp phòng riêng.

 

Nghe tiếng kêu của Hạ Tấn Dương cùng với lời nói của Trương Thác, đám đội trưởng Tôn có thể cảm nhận được hai chữ: bá đạo.

 

Một câu, có chuyện gì anh gánh vác cho em, đối với một người phụ nữ là bến cảng khiến cô ấy yên tâm nhất.

 

Gương mặt xinh đẹp của Hàn Ôn Nhu đỏ bừng, trái tim đập thình thịch. Trương Thác làm ngơ trước tiếng kêu thảm thiết của Hạ Tấn Dương, đi đến bên cạnh Hàn Ôn Nhu ôm vai cô: “Đã giải quyết xong rồi, đi thôi!

 

Hàn Ôn Nhu gật đầu, mặc cho Trương Thác ôm rời khỏi phòng riêng. Đám đội trưởng Tôn đưa mắt nhìn nhau, sau đó cũng đi ra phòng riêng.

 

“Sao anh lại tới đây?” Hàn Ôn Nhu đỏ mặt hỏi Trương Thác.

 

“Nhớ em chứ sao” Trương Thác rất hiếm khi nói câu †âm tình với Hàn Ôn Nhu.

 

“Cút đi” Hàn Ôn Nhu trợn trắng mắt.

 

Trương Thác che trán. Nữ bạo long này vẫn là nữ bạo long như trước kia. Trương Thác hỏi: “Vừa rồi anh nghe đội trưởng của các em nói lần này các em cần tới vùng biển quốc tế đàm phán, Hạ Tấn Dương có thể lên tiếng, là chuyện gì vậy?!

 

Hàn Ôn Nhu trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Anh từng nghe nói tới Hải Thần của thế giới ngầm chưa?!

Đọc truyện chữ Full