Thấy trận chiến này thắng lợi, những người đến từ các thế lực ngầm đều lộ ra vẻ mặt vui mừng, nhưng lại chẳng có tiếng hoan hô thắng lợi nào, những người còn sống chỉ lẳng lặng thu dọn lại tàn cuộc.
Mọi người đều biết, trận chiến này đáng ra không nên xảy ra. Người gây nên trận chiến này chính là một trong số Thập Vương của đảo Ánh Sáng — Tăng Thiên Á.
Lâm Ngữ Lam là người đầu tiên chạy đến bên Trương Thác, khi cô thấy anh ngất xỉu, mà cả người toàn là vết máu, thì cô trở nên cực kỳ lo lăng.
“Anh ấy làm sao thế?” Lâm Ngữ Lam run run đưa tay ra, chậm rãi đặt lên mặt Trương Thác.
“Chị dâu, không cần lo lắng đâu, lão đại chỉ bị mất sức thôi, nghỉ ngơi một lúc là được” Vị Lai an ủi một câu rồi đánh mắt ra hiệu với Bạch Trình.
Bạch Trình khẽ gật đầu, sau đó ôm lấy Trương Thác, đi nhanh về phía phòng thì nghiệm của Vị Lai.
“Ferreth, bây giờ chắc lão đại chưa thể tỉnh lại ngay được đâu, chuyện ở trên đảo anh và chú Pease sắp xếp lại đi nhé”
Vị Lai lên tiếng bàn giao.
“Ừ” Ferreth gật đầu: “Em chăm sóc cho lão đại đi, những chuyện này cứ giao cho anh”
Trận chiến lần này ở đảo Ánh Sáng nhất định sẽ gây nên một trận sóng gió ở thế giới ngâm, Quân Vương Địa Ngục một mình đánh lại hàng trăm chiếc máy bay chiến đấu, chiến tích này chắc chắn sẽ được tán dương, đồng thời cũng sẽ khiến người đời thấy được sự khủng bố của Satan.
Nhưng sau trận chiến này, có lẽ uy vọng của đảo Ánh Sáng sẽ không còn như trước nữa, dù sao thì cũng đã có người đủ can đảm khiêu khích đảo Ánh Sáng rồi.
Pease phụ trách ổn thỏa cho những người rời khỏi đảo.
Cuộc chiến lần này khiến nhiều người càng thêm tin tưởng sức mạnh của đảo Ánh Sáng nhưng cũng có nhiều người bắt đầu nghi ngờ, xấu tốt gì cũng có.
Tường thành xung quanh đảo chậm rãi nâng cao, những người rời đi thấy được hạm đội của Hải Thần lần nữa trải dài không thấy điểm cuối xung quanh đảo.
Từ khi cuộc chiến kết thúc đến lúc mọi người rời đi, Trương Thác cũng không xuất hiện nữa.
Có người nói lần này Quân Vương Địa Ngục sử dụng cực hạn sức mạnh, có khả năng đã phải trả một cái giá thê thảm.
Cũng có người nói Quân Vương Địa Ngục đã đi đến tiền tuyến của thế giới này, trong lúc mọi người còn muốn tranh vì chút lợi lộc nhỏ thì Quân Vương Địa Ngục lại không ngừng tranh thủ từng phút từng giây để mạnh mẽ hơn.
Bất kể là lời nào, thì biểu hiện của Trương Thác trong trận chiến này đều khiến người khác chấn động.
Trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất của đảo Ánh Sáng, đám người Nguyệt Thần, tóc đỏ, Hải Thần, Alex cũng đang ở đây, nhìn chăm chằm vào Trương Thác đang nằm trên bục thí nghiệm, Lâm Ngữ Lam cũng đứng trong đám người.
Trên bục thí nghiệm, Trương Thác nhắm mắt, chỉ mặc một chiếc quần ngắn, cơ bắp cuồn cuộn phơi bày trong không khí, máu trên người không ngừng rỉ ra.
*Wị Lai, sao rồi?” Bạch Trình lo lắng hỏi.
Vị Lai nhíu chặt đôi lông mày, tay không ngừng thao tác trên màn hình trước mặt, mấy phút sau, đôi mày luôn cau lại đột nhiên buông lỏng.
Thấy động tác đó, mọi người đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Vị Lai thở ra một hơi, “Không sao rồi, mạch máu trong cơ thể lão đại nổ tung, nhưng năng lực khôi phục của ảnh rất mạnh, tiếp theo sẽ lâm vào ngủ sâu, thời gian cụ thể thì em không rõ nhưng ít nhất cũng phải một tuần”
“Một tuần…” Hốc mắt Lâm Ngữ Lam đỏ bừng, một người phải chịu thương tổn tinh thân đến mức nào mới lâm vào ngủ sâu lâu như vậy.
“Được r ¡ Lai khoát khoát tay, “Em phải chuyển lão đại vào khoang ngủ đông, với thân thể của anh ấy bây giờ thì đây là việc nhất định phải làm, mọi người ra ngoài trước đi”