TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 2001

Chương 2101:

Mấy căn phòng trên hành lang này chính là nhà bếp của du thuyền.

“Mau lên! Đám nhân viên thời vụ các người chỉ biết nhàn hạ chứ chẳng được tích sự gì. Loại người như mấy người hèn chỉ chỉ có thể làm nhân viên thời vụ” Người phụ nữ trung niên hùng hổ măng.

Trương Thác không dám đi lung tung, sợ người phụ nữ trung niên lại kêu gào gì đó thu hút sự chú ý của báo săn và tắc kè hoa, đi theo bà ta vào nhà bếp.

Vừa bước vào bếp, Trương Thác liền phát hiện bầu không khí đầy bận rộn ở đây.

Nhà bếp này rất lớn, tổng cộng có sáu cái bếp, ngang ngửa một khách sạn bình thường. Sáu đầu bếp chế biến đang đứng trước bệ bếp liên tục đảo muôi, trông rất chuyên nghiệp. Điều khiến Trương Thác kinh ngạc là trừ mấy đầu bếp chế biến kia thì những người còn lại đều đần mặt ra, đi qua đi lại trong bếp chứ chẳng làm gì t người đàn ông trung niên thoạt nhìn như quản lý mặc đồ đầu bếp đứng chính giữa nhà bếp chỉ huy: “Cậu kia, cậu đi băm tỏi. Tôi bảo cậu băm tỏi, cậu làm gì vậy hả?”

“Còn cậu nữa, giết cá chưa? Làm gì đấy hả?”

“Cái cậu kia, mau bỏ thêm đồ ăn kèm đi! Thực đơn đều có sẵn rồi, phối hợp với đồ ăn kèm, không biết phối hợp đồ ăn kèm hả? Không biết thì có tấm biển trên tường kia, nhìn theo mà làm!”

Người đàn ông trung niên này sốt ruột đến mức đầu đầy mồ hôi, liên tục giậm chân, thấy người phụ nữ trung niên thì lập tức oán giận: “Bà tìm người làm công lâm thời có thể tìm nhân viên chuyên nghiệp chút được không? Bà nhìn đám người này đi, giết con cá mà cũng luống cuống, không biết phối hợp đồ ăn kèm, băm miếng tỏi cũng không làm được.

Ông chủ đã kêu bếp trưởng lên trên, bà xem đi, lát nữa bếp trưởng trở về chắc chắn sẽ mắng bài!”

“Tôi có cách nào đâu?” Người phụ nữ trung niên càng kích động: “Đây đều là nhân viên thời vụ, ông trông cậy vào nhân viên thời vụ sẽ chuyên nghiệp cỡ nào? Hay là lần sau ông đi tuyển người nhé? Lần nào cũng ném cho tôi mấy công việc vớ vẩn này!”

Nghe hai người đối thoại, Trương Thác chỉ cảm thấy nhức đầu, tìm cơ hội muốn chuồn đi, vẫn là tìm một chỗ vắng người để khôi phục mới là việc quan trọng.

Khi Trương Thác xoay người muốn chuồn mất thì cửa nhà bếp bị mở ra, bếp trưởng đội mũ nồi giận dữ bước vào phòng, há mồm chửi ầm lên, liên tục văng ngôn ngữ phụ khoa, nước bọt bay tứ tung. Trương Thác đứng gần bếp trưởng nhất, nếu không phải anh nhanh chân lùi lại thì chắc chắn sẽ bị nước bọt bắn đầy lên mặt.

Khuôn mặt bếp trưởng dữ tợn: “Còn làm gì nữa! Tắt bếp hết cho tôi! Mọi người đều lên boong tàu đứng cho tôi! Tôi cho các người phơi nắng một buổi chiều để các người nhớ đời! Tôi không yên thân thì các người cũng đừng hòng được yên ổn!”

Rất rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên mọi người bị phạt lên boong tàu phơi nắng. Các đầu bếp đang nấu đồ ăn thành thạo tắt van ga, những người còn lại đều tự giác tụ tập một chỗ, chờ đầu bếp dẫn đầu rời khỏi nhà bếp.

Trương Thác sửng sốt, thật sự lên boong tàu à? Đi thì chẳng phải sẽ bại lộ trước mắt báo săn với tắc kè hoa hay sao? Sao mình còn thời gian khôi phục đây? Nghĩ tới đây, Trương Thác vội vàng nở nụ cười, xoa tay nói: “Bếp trưởng à, ông chủ không hài lòng món ăn nào vậy?”

“Món ăn nào hả? Các cậu còn có mặt mũi hỏi à?” Hiển nhiên bếp trưởng không phát hiện Trương Thác là gương mặt mới. Trên thực tế đối với ông ta, tất cả nhân viên thời vụ ở trên tàu này đều là gương mặt lạ lãm: “Mỗi món ăn, ông chủ đều không hài lòng”

“Bếp trưởng đừng vội” Trương Thác đi đến trước một bệ bếp, nhìn lướt qua đồ ăn trong nồi, chạm vào trong nồi một chút rồi chỉ vào đồ ăn nói: “Cách chế biến món ăn này không thành vấn đề, chẳng qua là dùng hơi nhiều gia vị, đổi sang cách chế biến khác chắc chắn sẽ làm tăng khẩu vị, khiến ông chủ hài lòng”

Trương Thác vừa dứt lời thì bị người khác kéo sang một bên, khẽ quát: “Cậu đừng nói lung tung! Cậu chỉ là thằng làm việc vặt, còn lên mặt dạy đầu bếp cách nấu ăn hả? Có biết quy củ trong nhà bếp không đấy?”

Các quy tắc của nhà bếp?

Trương Thác liếc nhìn sang bên cạnh, phát hiện có vài tên đầu bếp nhìn mình bằng ánh mắt bất mãn, những người công nhân làm việc vặt bán thời gian cũng nhìn mình bằng ánh mắt mỉa mai, trên mặt bọn họ toàn bộ là biểu cảm muốn xem trò hay.

“Cái thứ không có quy tắc, cút sang một bên!” Ngay lúc này người đầu bếp đã nấu cái nồi lúc nãy đã bất mãn đi tới, lớn tiếng quát lên, đồng thời cầm lấy cái chảo có cán, làm bộ muốn đánh Trương Thác.

Đọc truyện chữ Full