TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 2163

Chương 2163:

Trương Thác gật đầu dứt khoát: “Ừm, hôm nay vừa mới đến.”

“Ài, vậy thì chỉ có thể nói là số mệnh của các người không tốt rồi.” Người đàn ông mặc áo đen tiếc nuối lắc đầu: “Vừa đến thế giới Thần Ẩn ngày đầu tiên, đi theo tên phế vật Vương Đan Thiên này, các người sẽ phải bỏ mạng ở đây thôi.”

“Chết?”

Khuôn mặt mập mạp của Toàn Cảnh Thiên liền lộ ra sự đau khổ, hai chân run lên.

“Đại ca, tôi vẫn còn chưa sinh em bé với Ngọc Hà, tôi không muốn chết, không chết có được không? Tôi xin tha thứ không được sao?”

Biểu hiện hèn nhát này của Toàn Cảnh Thiên khiến cho bốn người mặc đồ đen bật cười lớn.

Mà cô gái họ Sở thì lắc đầu thất vọng, cô rất coi thường loại người đi nhờ vả cầu xin sự thương xót hèn mọn này.

Trên mặt Vương Đan Thiên tràn đầy áy náy day dút, ông biết là do ông làm liên lụy đến hai người vừa mới vào Hội Thần Ẩn.

Trương Thác không nói gì, nhìn bốn người, trong đó có một người khiến Trương Thác nhìn thấy bóng dáng công pháp của bộ tộc Đắc Tảm, điều này có thể chứng minh tình hình bên ngoài đã ảnh hưởng đến nội bộ của Hội Thần Ẩn, Trương Thác đoán rằng sự phân chia nội bộ của châu lục lớn phương Đông này có mối quan hệ không thể tách rời với bộ tộc Đắc Tảm.

Thấy Trương Thác không nói gì, người đàn ông cầm kiếm đứng phía sau cô gái họ Sở không khỏi lắc đầu: “Vương sư huynh, hai người mà huynh tìm đến lần này không có thực lực, gạn dạ cũng không có, tên mập thì sợ đến mức khóc lóc van xin, một tên khác thì ngay cả nói chuyện cũng không dám.

“Đây đều trách huynh.” Vương Đan Thiên siết chặt nắm đấm: “Châu lục lớn phương Đông của chúng ta không dễ gì được truyền huyết tươi, là huynh đã hại họ.”

“Vương sư huynh, không cần gấp.”

Người thanh niên thấp giọng nói, giọng nói rất yếu ớt, chỉ có Vương Đan Thiên có thể nghe được: “Lần này đệ và sư muội ra mặt là do sư phụ chỉ thị, mục đích chính là dẫn đến những người này sư phụ sẽ đến ngay.”

“Thật sao!” Vẻ mặt Vương Đan Thiên vui mừng, nhưng ngay lập tức anh ta thì thầm nói xấu, biểu hiện quá rõ ràng.

Quả nhiên, người đàn ông mặc áo đen vừa ra tay với Vương Đan Thiên đã nhìn thấy sự biến hóa trên khuôn mặt của anh ta, lập tức nhận ra điều gì đó không ổn liền hét lên: “Mau động thủ, Sở Trang Nguyên có thể sắp đến rồi, giết bọn chúng, đưa cô gái họ Sở kia đi!”

“Hỏng rồi!” Thanh niên cầm kiếm âm thầm hô lên một tiếng, sau đó kéo cánh tay cô gái họ Sở: “Sư muội, đi maul”

“Nhưng bọn họ!” Cô gái họ Sở nhìn về hướng Trương Thác và Toàn Cảnh Thiên.

“Hai người bọn họ không đi được, nếu còn không đi thì chúng ta sẽ chết ở đây, chạy mau!” Người thanh niên cầm kiếm không nghĩ được nhiều như vậy, kéo cô gái họ Sở chạy đi.

“Các người đi trước!” Vương Đan Thiên không có ý định rời đi, kiếm khí lại lần nữa ngưng tụ trong tay ông ta, ánh mắt kiên định: “Tôi đã đưa Ức Thùy huynh đệ và Cảnh Thiên huynh đệ đến đây thì sẽ không bỏ họ ở đây mà không quan tâm!”

Trương Thác nhìn Vương Đan Thiên hồi lâu, trong những năm qua, anh đã gặp qua rất nhiều người lừa gạt lẫn nhau, thậm chí sự phản bội của người thân bạn bè, hành vi của Vương Đan Thiên kỳ thực khiến cho anh không ngờ đến.

“Sư muội, đi thôi!” Người thanh niên cầm kiếm rõ ràng thực lực cao hơn không ít, kéo cô gái họ Sở nhanh chóng biến mất.

“Đi, giết Lưu Minh, đưa cô gái họ Sở quay lại đây!” người đàn ông mặc áo đen đã ra tay với Vương Đan Thiên quát tháo ra lệnh, anh ta đương nhiên là thủ lĩnh trong bốn người họ, anh ta vừa nói ra lập tức có hai người áo đen xông tới, anh ta cùng một người áo đen khác một †rước một sau, chắn ba người Trương Thác lại.

Vương Đan Thiên thấy đối phương đã nhìn thấu, cũng không ẩn trốn, liền gọi Trương Thác: “Ức Thùy, sư phụ tôi sắp đến rồi, chỉ cần chúng ta có thể kéo dài thời gian, thì hôm nay sẽ không phải chết ở đây!”

Tên thủ lĩnh mặc áo đen thận trọng quan sát xung quanh, sau đó đột nhiên cười: “Vương Đan Thiên ơi là Vương Đan Thiên, con người anh thật sự là ngu xuẩn, rất hiển nhiên tên Lưu Minh đó rõ ràng là đang lừa anh, lấy anh làm mồi nhử, anh thật sự nghĩ rằng Sở Trang Nguyên sẽ đến sao? Nếu Sở Trang Nguyên đang ở gần đây ông ta làm sao có thể để cho con gái ông ta bị thương?”

“Anh bớt nói bậy đi!” Vương Đan Thiên nhìn chằm chăm vào tên thủ lĩnh áo đen: “Huynh đệ chúng ta tình như anh em, Lưu huynh đệ làm sao có thể đem ta ra làm mồi nhử? Sư phụ rất nhanh sẽ đến, tôi khuyên anh vẫn nên cải tà quy chính, làm đồng bọn với yêu thú thì sẽ không có kết cục tốt đẹp! Anh quên những ngày tháng trước đây chúng ta cùng nhau nâng ly trò chuyện vui vẻ rồi sao? Anh quên rồi…”

“Đủ rồi!” Tên thủ lĩnh áo đen hét lên, cắt ngang lời Vương Đan Thiên, sau đó cười lạnh một tiếng: “Ha, cải tà quy chính? Vương Đan Thiên, anh nói cho tôi biết cái gì là tà cái gì là chính? Thế gian này làm gì có cái gọi là chính nghĩa! Chỉ là lập trường không giống nhau mà thôi! Anh không cần phải nói với tôi cái gì là ngày xưa, tình cảm ngày xưa bắt đầu từ ngày đó đã không còn nữa rồi! Hiện tại, chúng ta không cùng một phe, anh cũng đừng trách tôi, tự tay giết anhl”

Người áo đen vừa nói vừa vung thanh Thiết Kiếm trong tay lên, tức giận thở ra Trương Thác nhìn ra thực lực của người này cho dù không đạt đến giai đoạn sau của Ngưng Khí thì cũng gần đạt đến cảnh giới này rồi, căn bản đó không phải thứ mà Vương Đan Thiên vừa mới bước vào giai đoạn giữa của cảnh giới Ngưng Khí có thể chống chọi được.

Mặc dù Trương Thác không muốn lộ diện quá sớm, mai danh ẩn tích mới là sự lựa chọn tốt nhất của anh để tìm hiểu về thế giới Thần Ẩn này, nhưng lựa chọn và cách làm vừa nãy của Vương Đan Thiên khiến cho anh không thể tận mắt chứng kiến người này đi tìm chết.

Ánh sáng màu tím ngưng tụ trong tay Trương Thác, đúng lúc anh chuẩn bị ra tay.

“Hừm!”

Một tiếng gầm lớn truyền đến, liên thấy một đạo thân ảnh màu đen cực lớn lao thẳng tới chỗ người thủ lĩnh áo đen, tốc độ của thân ảnh này rất nhanh.

“Mẹ nói” Toàn Cảnh Thiên hét lên một tiếng: “Con sói thật lớn!”

Đọc truyện chữ Full