Chương 2239:
Lanny vốn đã chuẩn bị từ sớm, khi lời nói trong miệng Kim Đông Tứ vừa vang lên, Lanny đã thúc giục cuốn sách màu xanh trên tay của mình.
Một luồng ánh sáng màu máu từ phía sau Trương Thác đánh ra, cùng lúc đó, trên đỉnh đầu và hai bên thân người của Trương Thác, cũng lần lượt có ánh sáng màu máu xuất hiện, kiểu tấn công giống như dịch chuyển tức thời này, căn bản không phải thứ mà Trương Thác có thể lý giải được, anh đối mặt với chiêu thức của hai người bọn họ, ngoại trừ cứng rắn kháng cự, căn bản không có cách nào khác bẻ khóa được.
Mà trước mặt Trương Thác, Kim Đông Tứ cũng phát động tấn công.
Các phương pháp điên cuồng từ bốn phương tám hướng, đã hoàn toàn chặn đứng mọi đường rút lui của Trương Thác.
Một đóa hoa sen màu tím từ trên đỉnh đầu của Trương Thác hiện lên, một luông sáng mạnh mẽ màu tím hoàn toàn bao quanh Trương Thác.
“Bùm!”
Một tiếng động lớn, ngay cả mặt đất cũng xuất hiện sự rung chuyển.
Nơi Trương Thác đứng là một dấu chấm tròn, mặt đất xung quanh hoàn toàn sụp đổ, vô số yêu thú sinh sống hoang dã ở bên ngoài đều lộ ra vẻ mặt kinh hoàng, chạy tản ra tứ phía.
Sau cuộc tấn công dữ dội thì thế giới lại trở về bình lặng như ban đầu.
Cả hai người Lanny và Kim Đông Tứ đều ở trên không trung, ánh mắt ngưng đọng lại nhìn xuống dưới.
Ở phía dưới, hầu hết đất đai toàn bộ đều sụp đổ, bụi mù nổi lên bốn phía, bọn họ cũng không thể nhìn thấy rõ vào giờ phút này Trương Thác như thế nào.
Theo một ngọn gió lớn cuốn qua, tất cả bụi mù mịt khắp nơi cũng đã từ từ tiêu tán.
Mà Trường Thác đang ở chính giữa đống đổ nát cũng dần dần hiện rõ trước mắt của Lanny và Kim Đông Tứ, nhìn thấy hình ảnh của Trường Thác như vậy thì khóe miệng của Lanny và Kim Đông Tứ đều cong lên một nụ cười.
Lúc này Trương Thác đã hoàn toàn đánh mất năng lực tự chiến đấu, trên cơ thể của anh đã bị bao trùm bởi máu, linh khí cuồng bạo đã xé nát da thịt của anh, có chỗ ở trên vai lộ ra xương trắng, có thể thấy lúc này trạng thái của Trương Thác đã bị tổn hại bao nhiêu.
Nhưng mà cho dù là như thế, cả hai người Lanny và Kim Đông Tứ cũng không dám trực tiếp đi xuống dưới, hai người Kim Đông Tứ vẫn ở trên không trung, bọn họ bắn nhiều tia sáng màu đỏ như máu lên không trung, tấn công Trương Thác từ cự ly xa.
Lúc này Trương Thác cũng không có bất kỳ một dấu hiệu ngăn cản nào, anh chỉ để một lớp khí bảo vệ ở xung quanh mình, mỗi lần chặn được công kích của Kim Đông Tứ với mình, thì lớp khí này sẽ trở nên yếu hơn một phần.
Hai người Kim Đông Tứ và Lanny cũng không nóng vội mà cứ từ từ như vậy tấn công Trương Thác.
Trương Thác nằm rạp ở trên mặt đất, toàn thân anh là máu, một tay của anh đặt trước ngực, trong tay của anh đang cầm một thanh đao gãy, giờ phút này, đoạn đao này chính là con át chủ bài của Trương Thác để khiến cho hai người Lanny bị thương nặng, Trương Thác có thể khẳng định nếu như mình dùng hết sức để dồn vào một đòn tấn công thì có thể khiến cho hai người này thương nặng nhưng mà chính mình cũng có kết cục thảm hại hơn, việc mà chính anh muốn làm không phải là khiến cho hai người họ bị thương nặng mà là muốn thoát ra khỏi cái thần ẩn giới này.
Nhưng mà muốn trốn thoát khỏi thần ẩn giới này thì phải làm như thế nào? Hai giáo chủ mặc đồ màu hồng muốn giết anh, nếu bằng con đường bình thường chắc chắn không thể nào chạy thoát được, một khi anh theo chân bọn họ mà tiếp tục chiến đấu thì đến lúc đó đừng nói là cường giả cung thần cảnh mà ngay cả một người cảnh giới ngưng khí, thậm chí có là người ở cảnh giới hóa hình thì đều có thể lấy được mạng của anh.
Bông có một cảm giác tuyệt vọng không còn chỗ trốn của Trương Thác dâng lên từ trong lòng, lần này đến thần ẩn giới này, Trương Thác biết có chút nguy hiểm nhưng lại không nghĩ rằng Thần Ẩn lại có ý định muốn giết người khủng khiếp đến như vậy, kỳ thật Trương Thác đang nghĩ đến việc vạch trần ra bí mật của Địa Ngục, bây giờ Trương Thác vẫn không có cách nào hiểu được là tin tức này là do ai làm lộ ra, là do Del đã nói tin này ra hay là do người khác tiết lộ.