Chương 2303:
Lý Dung Tài, năng lực bình thường, rất khó thăng tiến trong con đường tu luyện, ông ta lựa chọn một con đường khác, tích góp sức mạnh cả trăm năm, bùng nổ vào giây phút đó, phá vỡ xiềng xích, trở thành Khống Linh, bây giờ hai mươi lăm người ở bên dưới, cũng tương tự như cách mà Lý Dung Tài bước vào Không Linh lúc ban đầu.
“Ha ha ha!” Huyền Thiên Lân ngửa mặt lên trời cười một tiếng: “Tốt, hôm nay các người vào Khống Linh, tôi làm hộ pháp cho các người.”
Gió nổi điên cuồng, mây đen cuồn cuộn càng thêm hỗn loạn.
Lý Dung Tài đột nhiên đứng chắn trước người Huyền Thiên Lân: “Tiền bối Huyền Thiên Lân, Khống Linh này không thể vào được, không thể vào đâu! Ở giữa đất trời này, vốn dĩ không có sự tồn tại của hồn thiên, nói gì là vào Khống Linh, Khống Linh của bây giờ, không phải là đang giúp bọn họ, mà là đang hại bọn họ đó, nhỡ đâu dẫn những thứ đó ra, muốn xử lý đi chăng nữa, thì cũng rất khó khăn!”
Huyền Thiên Lân không thèm quan tâm.
Lý Dung Tài một mặt vội vã: “Tiền bối Huyền Thiên Lân, tôi biết rằng có thể là ông không tin những gì tôi nói, nhưng ông hãy nhìn cái này xem, chắc hẳn là sẽ hiểu, đây là tiền bối Lục để lại, bảo tôi đưa cho ông”
Lúc này Lý Dung Tài mới lấy một bộ thẻ tre trong lồng ngực ra, đưa cho Huyền Thiên Lân.
“Lục Giả Hành đưa cho tôi?” Vẻ mặt Huyền Thiên Lân mang theo sự nghỉ ngờ, nhận lấy thẻ tre.
Lý Dung Tài vô cùng chân thành nói: “Chắc chắn ông sẽ nhận ra đồ của tiền bối Lục, tôi không thể lừa được ông”
Huyền Thiên Lân phất tay, thẻ tre trong tay Lý Dung Tài liền bay lên, sau đó rơi vào tay ông ta, rồi lại mở ra rất tự nhiên.
Huyền Thiên Lân chỉ nhìn một cái liền nói xác định rằng: “Đúng thật là đồ mà Lục Giả Hành để lại”
Bên trên thẻ tre, viết lung ta lung tung mấy dòng chữ.
Huyền Thiên Lân càng đọc, lông mày càng cau chặt lại hơn.
Mây đen trên bầu trời càng ngày càng cuồn cuộn nhiều thêm.
“Tiền bối Huyền Thiên Lân, phải nhanh chóng ngăn cản bọn họ lại thôi!” Lý Dung Tài vô cùng nóng vội: “Chuyện này không phải vì tôi, cũng không phải vì một thế lực nào đó, chuyện này là vì tất cả mọi người mà”
Huyền Thiên Lân hít sâu một hơi, sau đó quát to một tiếng: “Tán!”
“Am Trên bầu trời, những đám mây đen cuồn cuộn nặng nề đó, giống như đột nhiên bị thứ gì đó làm cho nổ tung, sau đó tản ra, ánh nắng lại rọi xuống lần nữa, luồng không khí cuồn cuộn điên cuồng giữa đất trời cũng dừng lại vào ngay lúc này.
Ở bên dưới, cơ thể đám người chị Po trở nên chấn động.
“Đại ca?” Người đàn ông thấp bé khó hiểu nhìn vào không trung.
Huyền Thiên Lân lắc lắc đầu: “Không thể vào Khống Linh được, tự các người, khống chế ở đỉnh cao Phú Thần thì vẫn tốt hơn: “Chuyện này..” Người đàn ông thấp bé nhìn xung quanh, vào được Khống Linh, chính là mục tiêu cuối cùng của mỗi một tu sĩ.
“Nghe theo lời đại ca đi” Chị Po lên tiếng: “Đại ca tự có lý do của ông ấy, sẽ không hại chúng ta đâu”
“Ừm” Lão Quỷ gật đầu: “Có vào Khống Linh hay không, cũng không ảnh hưởng quá nhiều tới chúng ta vào hiện tại, vẫn nên hưởng thụ cuộc sống, càng phù hợp với chúng ta thôi”
Đám người đột nhiên bật cười to, hôm nay bọn họ có thể đi ra khỏi cạm bây địa ngục, đã là chuyện vui mừng lớn nhất trong cuộc đời này rồi.
Lý Dung Tài thấy mây đen tản đi, lúc này mới thơ phào một hơi, ông ta cất tiếng nói: “Tiền bối Huyền Thiên Lân, thế gian này không có hồn thiêng, bây giờ đã không thể vào Khống Linh được nữa, cường giả Khống Linh, chết một người, thì sẽ ít đi một người, Donald, thật sự không thể giết thêm nữa”