TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cục Cưng Có Chiêu
Chương 388

CHƯƠNG 388: CÒN CÓ CHUYỆN GÌ MÀ TÔI KHÔNG BIẾT

Bà cụ Hoắc vừa mới thấy Dư Khinh Hồng ngất xỉu bị dọa không chịu được, vội vàng tìm đồ trùm Dư Khinh Hồng lại, cho người đặt Dư Khinh Hồng lên xe đưa đến bệnh viện.

Sau khi bác sĩ kiểm tra thì nói là phần dưới bị xé rách, cần phải tĩnh dưỡng mấy ngày, chủ yếu là tâm trạng không ổn định quá dữ dội, làm cho cô ta hôn mê bất tỉnh.

Bà cụ Hoäc phải nói là rất đau lòng, gần như là tự mình ngồi hầu ở bên giường chăm sóc.

Sau khi Diệp Ân Tuấn bước ra từ khỏi khách sạn, anh trực tiếp tìm được Mike, không nói hai lời anh liền đánh cho Mike một trận.

Mike cũng biết mình bị người khác lợi dụng, đương nhiên cũng không dám đánh trả, cứ để mặc cho Diệp Ân Tuấn đánh chửi.

Sau khi Diệp Ân Tuấn đánh mệt rồi thì mới nói: âu trở về nước mỹ đi, không có việc gì thì đừng có ở đây nữa”

Đây là anh đang đuổi Mike đi?

Mike bất ngờ, ít nhiều gì cũng có chút đau lòng.

Tình cảm anh em bao nhiêu năm thế mà lại xa lạ như vậy, anh ta có chút không cam tâm.

“Ân Tuấn, tôi biết lần này là do tôi không tốt, tôi bị người khác lợi dụng, nhưng mà cậu phải tin tưởng tôi. Từ tận đáy lòng tôi thật sự không muốn hại cậu, điểm này cậu biết mà, chúng ta là anh em nhiều năm với nhau rồi, tôi là người như thế nào chẳng lẽ cậu còn không rõ ràng như?”

“Cũng chính là bởi vì hiểu cho nên tôi mới kêu cậu đi đi, nếu như đổi thành người khác thì tôi đã sớm phế hắn ta rồi, cậu biết là Dư Khinh Hồng sẽ làm chuyện gì với tôi có đúng không? Có cần tôi nói cho cậu biết, cô ta cởi quần áo tôi sạch sẽ, nằm cùng với tôi một chỗ, còn tìm phóng viên tới để bêu rếu cả thành phố này đều biết, chắc là cậu biết mà. Hiện tại Hạ Lan bị oan ức còn không biết đang trốn tránh ở đâu, nếu như cô ấy nhìn thấy tin tức này thì cậu kêu tôi phải giải thích như thế nào đây? Cô ấy sẽ tin không?

Nếu như không phải tôi nể mặt cậu, tôi cho cậu đủ mặt mũi thì con mắt của cậu đã mù, trái tim cũng mù luôn rồi Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm Mike ngây ngẩn cả người.

Anh ta đã đoán được, nhưng mà anh ta vẫn không chịu tin tưởng.

Sao lại như thế chứ?

Dư Khinh Hồng là một cô gái tốt như vậy, tại sao lại làm ra chuyện đó?

Tại sao một cô gái tốt lại làm ra chuyện đó vậy chứ?

Cô ta biết rõ tình cảm của mình đối với cô ta, vậy mà vẫn lợi dụng mình để hại Diệp Ân Tuấn trở thành các dạng này, rốt cuộc là trôi qua nhiều năm rồi anh ta không nhìn thấy rõ con người của Dư Khinh Hồng, hay là do Dư Khinh Hồng ẩn giấu quá kỹ?

“Còn có cái gì mà tôi không biết nữa?”

“Tự cậu nhìn đi”

Diệp Ân Tuấn đưa usb qua cho Mike.

Anh rất tức giận, nhưng mà anh cũng không hi vọng sau này Mike tiếp tục bị người phụ nữ này lừa gạt, chờ đến lúc đó không phải là cục diện như thế này.

Tay Mike run run, thậm chí là không muốn mở nó ra, nhưng mà dù sao anh ta cũng không phải là phụ nữ, anh ta phải đối mặt với những chuyện cần xác nhận.

Anh ta cầm điện thoại qua căm vào, liền nhìn thấy Dư Khinh Hồng bước vào trong bệnh viện, ra tay với Tiêu Ái như thế nào, cảnh tượng này làm cho sắc mặt của Mike phải thay đổi.

“Cô ấy nói với tôi là Thẩm Hạ Lan muốn giết dì Tiêu, tại sao lại…”

“Hạ Lan giết Tiêu Ái? Cô ta còn nói Hạ Lan cái gì nữa? Một người phụ nữ hai mặt như thế này, tôi không biết rốt cuộc là cậu coi trọng cô ta ở điểm nào.

Mike, tôi đuổi cậu đi là bởi vì lần này cậu quả thật làm cho tôi phải xấu hổ, một phương diện khác tôi không hy vọng là cậu tiếp tục ở lại nơi này để cô ta làm vũ khí lợi dụng. Chuyện giữa tôi với cô ta, tôi không hi vọng là cậu lại nhúng tay vào đó, nếu như cậu lại tái phạm một lần nữa thì cậu đừng trách tôi không để ý đến tình cảm anh em của chúng ta”

Nói xong, Diệp Ân Tuấn đứng dậy đi khỏi.

Mike vẫn không hỏi một câu nào: “Tôi có thể hỏi một câu được không, cậu làm gì cô ấy rồi?”

“Tôi vẫn còn chưa làm cái gì cả, chỉ là để truyền thông nói rằng cô ta chủ động bò lên giường của tôi, xem xem mấy hãng phim kia có tìm cô ta hợp tác hay không, đến lúc đó tôi sẽ cố gắng ủng hộ cô ta. Sao vậy, cậu cò muốn làm cái gì nữa?”

“Không có, tôi chỉ là muốn hỏi một chút mà thôi, nhưng mà tôi đã tuyệt vọng rồi. Cho dù là như thế này cô ta cũng không gửi tin nhắn cầu cứu cho tôi, nói cách khác trong lòng của cô ta tôi căn bản chẳng là cái thá gì hết. Người phụ nữ như vậy, từ nhỏ tôi và cô ta lớn lên cùng với nhau thế mà lại không nhìn rõ cô ta, vậy mà còn thích nữa, đúng là mắt của tôi bị mù rồi.

Sau này cậu có làm cái gì với cô ta thì tôi cũng sẽ không nhúng tay vào đâu, ba của tôi vẫn luôn cố ý muốn tôi tiếp nhận vị trí của ông ấy, là tôi không biết điều, vì một người phụ nữ không đáng mà cứ luôn dây dưa. Bây giờ rốt cuộc cũng không có lý do gì để tôi tiếp tục suy sụp, như thế này cũng tốt, hiện tại tôi sẽ đặt vé máy bay rời khỏi đây, từ nay về sau tôi sẽ không quan tâm đến chuyện của cô ta nữa. Chỉ là Ân Tuấn à, sau khi chuyện này trôi qua rồi tôi hi vọng chúng ta vẫn là anh em với nhau, có được không?”

Mike không nỡ bỏ lỡ người anh em Diệp Ân Tuấn này.

Không ai có thể hiểu được tình cảm thân thuộc bước ra từ trong chiến hào.

Lúc sống chết giao thoa với nhau, lại có thể giao mạng sống của mình cho đối phương, bây giờ vì một người phụ nữ mà lại dẫn đến tình trạng hiện tại, Mike thật sự cảm thấy mình không còn mặt mũi đứng ở trước mặt của Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn không nói chuyện, thật ra thì trong lòng cũng không bỏ được, nếu như lần này không phải liên quan đến Thẩm Hạ Lan, có lẽ là anh cũng sẽ không tuyệt tình như thế.

“Để nói sau đi, đi thuận buồm xuôi gió, hiện tại tôi có rất nhiều chuyện, không thể nào tiễn cậu đi được”

“Không cần đâu, cứ làm việc của cậu trước đi, tôi vẫn còn nhận ra được đường về nhà”

Lần này Mike đến Hải Thành một chuyến đúng là toàn chuyện đau lòng.

Anh ta sắp xếp đồ đạc, trực tiếp đón xe đi đến sân bay, không còn có bất cứ lý do gì để ở lại.

Lúc đầu, anh ta còn dự định đi tìm Dư Khinh Hồng để tìm lại sự công bằng cho Diệp Ân Tuấn, bây giờ nhìn thấy Diệp Ân Tuấn đã có tính toán của mình, anh ta cũng không nhúng tay vào nữa, dù sao thì cũng đều là Dư Khinh Hồng tự gieo gió gặt bão.

Nhìn bóng lưng đi khỏi của Mike, lúc này Diệp.

Ân Tuấn mới thở dài một hơi.

Anh trở về khách sạn lần nữa, lúc định mang Dư Khinh Hồng đi thì anh nghe thấy bà cụ Hoắc đến rồi, đồng thời còn đón Dư Khinh Hồng đi rồi.

Diệp Ân Tuấn cười lạnh một tiếng.

Quả nhiên là vẫn có chỗ dựa.

Khó trách không đi tìm Mike, ở Hải Thành, đúng là bà cụ Hoắc còn có tác dụng hơn Mike nhiều.

Diệp Ân Tuấn cũng lười phản ứng sự sống chết của Dư Khinh Hồng, anh trở về nhà một mình.

Thẩm Minh Triết vô cùng lo lắng nhìn Diệp Ân Tuấn rồi hỏi: “Đã tìm được chưa ba?”

Thấy con trai hỏi như vậy, đương nhiên là Diệp Ân Tuấn biết là Thẩm Minh Triết đã biết rồi.

Kéo con trai vào trong phòng, thấp giọng hỏi: “Ngoại trừ con với bà nội, em gái và Diệp Tranh có biết không?”

“Không biết đâu, nhưng mà chắc cũng không giấu được bao lâu đâu, bà nội đã không cho mọi người xem tivi rồi, làm như thế này sẽ càng để mọi người phải suy đoán thêm”

Lời nói của Thẩm Minh Triết làm Diệp Ân Tuấn có chút khổ sở.

“Thật sự xin lỗi, ba không tìm được mẹ của con, nhưng mà con đừng lo lắng, ba sẽ tiếp tục tìm kiếm.

Mẹ của con thông minh như vậy, không có việc gì đâu”

“Đã tìm ra là ai hãm hại mẹ chưa?”

Diệp Ân Tuấn lắc đầu.

Một chút manh mối anh cũng không có.

Buổi tối nay hôm nay, tất cả những người của nhà họ Diệp đều ngủ không được ngon giấc.

Ngày hôm sau, trời vẫn còn chưa sáng tin tức Dư Khinh Hồng quyến rũ Diệp Ân Tuấn, chủ động bò lên trên giường của Diệp Ân Tuấn, bị Diệp Ân Tuấn ghét bỏ chỉ tên muốn để cô ta quay phim đồi trụy truyền bá toàn bộ Hải Thành.

Lúc Thẩm Hạ Lan nhìn thấy tin tức này, hai tay không tự chủ run rẩy.

Ảnh chụp Dư Khinh Hồng và Diệp Ân Tuấn lõa thể nằm ở trên một cái giường lại chói mắt như thế.

Cô chỉ cảm thấy lòng ngực của mình giống như bị đâm một dao, máu chảy đầm đìa.

Cô vừa mới rời khỏi chưa đến một ngày, Diệp Ân Tuấn và Dư Khinh Hồng đã ngủ cùng nhau rồi?

Cho dù là kế hoạch của Dư Khinh Hồng, nhưng mà kết quả như vậy vẫn để cho Thẩm Hạ Lan không thể nào chấp nhận được.

Tại sao lại là Dư Khinh Hồng vậy chứ?

Anh biết rõ là trong lòng của Dư Khinh Hồng có tâm tư lộn xộn với anh, tại sao anh còn có thể mắc bây của cô ta?

Thẩm Hạ Lan cảm thấy toàn bộ thế giới của mình đều sắp sụp đổ rồi.

Hay là nói ngay từ đầu Diệp Ân Tuấn cũng sinh ra lòng chán ghét đối với chuyện ảnh nude của mình, cho nên mới làm như vậy?

Thẩm Hạ Lan bắt đầu suy nghĩ lung tung, căn bản cũng không thể khống chế được nữa.

Không!

Không phải đâu!

Nhất định là do cô đã suy nghĩ nhiều rồi.

Nhưng mà trong đầu của cô lại không ngừng tái hiện ra cảnh tượng đó, làm cho người ta ném đi không được.

Lúc Tống Dật Hiên mang đồ ăn tới, nhìn thấy bộ dạng này của Thẩm Hạ Lan, anh ta không khỏi đau lòng: “Có lế đây chính là một chuyện hiểu lầm, tôi nghe nói phóng viên đều bị người khác thông báo, có thể nhìn thấy được đã sắp xếp cái bãy, nói không chừng Diệp Ân Tuấn cũng chỉ bị gài bẫy mà thôi”

“Bản thân anh ấy là một tên hồ ly, sao có thể bị người khác hãm hại được?”

Giọng nói của Thẩm Hạ Lan yếu ớt bất lực, cả người một chút sức lực cũng không có.

Cô cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, trước mắt cũng có chút mơ hồ.

“Hạ Lan, tôi không hiểu rõ con người của Dư Khinh Hồng cho lắm, nhưng mà đã có thể tính toán Diệp Ân Tuấn đương nhiên là có chỗ hơn người. Cô cũng đừng có suy nghĩ nhiều quá, cho dù Diệp Ân Tuấn có thật sự muốn tìm phụ nữ thì cũng sẽ không trắng trợn như vậy đâu, không phải sao? Huống hồ gì còn ở trong thời điểm mấu chốt như lúc này nữa, nhìn cũng biết không phải là do anh ta tự nguyện”

Nghe Tống Dật Hiên nói như vậy, Thẩm Hạ Lan cũng chẳng cảm thấy trong lòng mình dễ chịu một chút nào.

Người khác căn bản không biết là thà rằng Diệp Ân Tuấn uống thuốc cũng không chạm vào thân thể mình, chuyện này cô cũng không thể nói ra được, bây giờ để xảy ra chuyện như vậy, Thẩm Hạ Lan không cảm thấy khó chịu mới là lạ đó.

“Không nói anh ấy nữa, bên ngoài có tin tức gì không?”

“Vẫn là những tin tức đó thôi, trước mắt mặc dù là tin tức của Dư Khinh Hồng đã ép tin tức của cô xuống được một chút rồi, nhưng mà cũng chỉ là tạm thời thôi, cô biết đó, dạng người giống như là Dư Khinh Hồng quần chúng cũng chỉ xem náo nhiệt mà thôi”

Nói cách khác, trôi qua không đến hai ngày phong ba bão táp của Dư Khinh Hồng sẽ trở thành quá khứ, đến lúc đó sự chú ý của mọi người vẫn sẽ di chuyển đến chuyện của cô.

Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thấy đầu óc đau muốn nứt ra, cảm giác nó muốn nổ tung rồi.

Cô xoa đầu của mình, muốn để cho mình thoải mái một chút.

“Sao vậy?”

Lúc này Tống Dật Hiên mới phát hiện sắc mặt của Thẩm Hạ Lan không đúng, cũng có hơi đỏ lên một chút.

Anh ta vội vàng đưa tay ra sờ lên trán của Thẩm Hạ Lan, lại bị nhiệt độ trên trán của Thẩm Hạ Lan làm cho bỏng rát.

“Cô phát sốt à? Thẩm Hạ Lan, cô bị sốt rồi, cô có biết không vậy hả?”

Hóa ra là bị sốt.

Thảo nào lại khó chịu như thế.

Cô yếu đuối cười nói: “Không có chuyện gì đâu, chỉ là bị sốt mà thôi”

“Còn không có gì nữa hả? Cô nghĩ sao vậy hả, để tôi đưa cô đến bệnh viện”

Tống Dật Hiên nói xong liền muốn lôi kéo Thẩm Hạ Lan, lại bị Thẩm Hạ Lan né tránh.

“Lúc này tôi không thể lộ diện được, nếu như tôi và anh cùng nhau xuất hiện ở bệnh viện vậy thì sẽ làm cho anh trở thành nhân vật đứng đầu mặt báo !”

“Tôi không quan tâm! Tống Dật Hiên tôi vốn dĩ cũng chẳng có tiếng tăm tốt gì hết, tôi sợ cái gì chứ?

Ngược lại là cô đó, đều đã bị bệnh thành bộ dạng này rồi, cô còn cố gắng chống đỡ nữa, nếu như xảy ra chuyện gì thì phải làm sao bây giờ đây?”

Có nói gì Tống Dật Hiên cũng không đồng ý cho Thẩm Hạ Lan tùy hứng.

Thẩm Hạ Lan khoác tay nói: “Tôi thực sự không thể đi ra ngoài được đâu, vẫn còn chưa tìm ra được người đứng sau lưng hãm hại tôi, nếu như hiện tại tôi ra ngoài tất cả đều sẽ bị uống phí. Anh đi mua chút thuốc hạ sốt về giúp cho tôi đi, tôi uống thuốc ngủ một giấc thì sẽ không sao nữa đâu”

“Cô… tại sao cô lại không biết quý trọng sức khỏe của mình vậy chứ, uống thuốc thì sao?”

Tống Dật Hiên rất lo lắng, nhưng mà đối với tính tình cố chấp của Thẩm Hạ Lan, anh ta cũng không có cách nào khác, huống hồ gì Thẩm Hạ Lan nói cũng đúng, hiện tại cô không thích hợp để đi ra ngoài.

Đọc truyện chữ Full